Chương 49: Hoàn toàn xé toang mặt mũi cô ta ra

Dịch: CP88

***

Lục Uyển Huệ và Cố Đông Thăng đều không giỏi giao tiếp, Tần Chi Song sợ bọn họ không được tự nhiên nên sau khi giới thiệu mấy người họ hàng thì sắp xếp cho bọn họ vào chỗ ngồi.

Lục Uyển Huệ chuẩn bị gọi điện cho Cố Tân Tân, bà vừa định đứng dậy thì thấy Trần tiểu thư hùng hổ đi tới.

Cô ta đứng trước bàn, Lục Uyển Huệ nhìn không ra người quen, "Cô là?"

"Hai người là ba mẹ của Cố Tân Tân phải không?"

Lục Uyển Huệ nhẹ nhàng trả lời. "Ừm."

Trong mắt Trần tiểu thư lộ ra khinh thường, cô ta trực tiếp ngồi xuống. "Tôi muốn các người, từ ngày mai không bao giờ được bước chân vào Cận gia nữa."

"Vì sao?"

"Nhìn con gái mình trong Cận gia không chút địa vị vui lắm sao?"

Cố Đông Thăng nhíu chặt lông mày, "Cô nói rõ ràng cho tôi."

"Tôi cũng là người phụ nữ của Cận Ngụ Đình, hôm nay còn được mời đến Cận gia làm khách, vậy nên các người có thể đoán ra tôi và anh ấy là công khai minh bạch. Các người vẫn là nên khuyên Cố Tân Tân một câu, để cho cô ta nhanh chóng rời nơi này biến đi đi."

Cố Đông Thăng tức đến mức muốn đứng dậy, lại bị Lục Uyển Huệ nhanh chóng đè lại tay. Trần tiểu thư mục đích đã đạt được, đứng dậy bỏ đi.

Cố Tân Tân nhận được điện thoại của Lục Uyển Huệ, thật vất vả mới tìm được hai người, "Ba, mẹ, con tìm hai người bao nhiêu lâu."

Lục Uyển Huệ kéo tay cô, để cho cô ngồi xuống ghế, "Tân Tân, hiện tại chưa có phản ứng gì sao?"

Cố Đông Thăng bên cạnh bà đã đứng lên, kéo cánh tay Cố Tân Tân ý bảo cô đứng dậy, "Tân Tân, chúng ta đi."

Cố Tân Tân không hiểu vì sao ông đột nhiên lại phản ứng như vậy, "Ba, xảy ra chuyện gì?"

"Về nhà với ba."

Lục Uyển Huệ nhìn bốn phía xung quanh, đẩy cánh tay của Cố Đông Thăng ra, "Chuyện này dù là thật đi chăng nữa cũng không thể cứ như vậy mà đi được, hôm nay tốt xấu gì thì cũng là yến tiệc của Cận gia, có chuyện gì chờ khách về rồi hẵng nói."

Cố Tân Tân nghe thấy giọng bà không đúng lắm, "Mẹ, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"

"Con hãy thành thật nói cho ba biết, Ngụ Đình ở bên ngoài có phụ nữ hay không?"

Cố Tân Tân nghe vậy liền lập tức hiểu được, "Thật ra là ngược lại, có người cứ dây dưa với anh ấy thôi, mẹ, ai nói với mẹ những lời này?"

"Mới vừa rồi có một cô gái đi tới đây......"

Có thể ngay tại địa bàn của Cận gia công khai khiêu khích như vậy thì ngoài vị Trần tiểu thư kia không còn ai khác rồi. "Hai người đừng nghe lời cô ta nói bậy, nếu như cô ta thật sự có cái năng lực đó thì còn cần phải tới nói với hai người sao? Càng là không chiếm được mới càng bất chấp thủ đoạn mà phá hoại, Ngụ Đình nếu thật sự nuôi cô ta bên ngoài thì ngày hôm nay cô ta cũng chẳng thể bước qua được cửa lớn nhà Cận gia."

Lục Uyển Huệ nghe lời cô nói cũng có lý, với lại dù sao hiện tại cũng không phải lúc thích hợp để truy cứu.

Cố Tân Tân bảo bọn họ phải đi tìm Cận Ngụ Đình có việc rồi đứng dậy đi ra ngoài. Sắc mặt cô trong nháy mắt chuyển lạnh, cô thật không nghĩ tới Trần tiểu thư lại không tiếc hủy đi danh dự chỉ để khiến cho cô khó chịu. Cô vẫn luôn cẩn thận từng li từng tí một, nơm nớp lo sợ, chỉ lo ba mẹ lo lắng cho cô, hiện tại thì hay rồi, chỉ sợ bữa cơm này họ cũng không thể ăn ngon được nữa.

Nếu cô ta đã không biết xấu hổ như vậy, vậy thì cô liền đem da mặt của cô ta triệt để xé ra là được rồi!

Cố Tân Tân tìm một vòng mới thấy được Trần tiểu thư, cô ta đang ngồi cùng Thương Lục ở một cái bàn, người giúp việc bị cô ta đẩy ra một góc, hai người khác giống như đang nói chuyện với cô ấy, nhưng thật ra là để ngăn người giúp việc không cho cô ấy tiến lên.

Trần tiểu thư cầm quả hạch đào giơ giơ trước mặt Thương Lục, "Muốn ăn không?"

"Đưa cho tôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!