Chương 41: Dưỡng cho tốt thân thể rồi sinh con

Dịch: CP88

***

Ngày hôm sau.

Tần Chi Song cuối cùng vẫn biết được tin tức bên tòa nhà Tây, may là Cận Ngụ Đình so với ngày hôm qua đã tốt lên rất nhiều, ngoại trừ không thể làm những động tác mạnh thì rời giường đi lại cũng không có vấn đề gì.

Cố Tân Tân xuống lầu, nghe được từ trong phòng khách truyền đến tiếng nói chuyện.

"Vết thương cũng đã gần một năm sao bỗng nhiên lại tái phát?"

"Buổi tối tắt đèn, lúc đi không để ý va vào góc bàn."

Tần Chi Song nghe vậy thì khẽ cau mày mắng, "Con vẫn là đứa nhỏ ba tuổi hay sao?"

"Mẹ, người yên tâm, con không sao."

Cố Tân Tân đi tới chào hỏi Tần Chi Song, bà còn chưa hết bực, khẽ đập xuống chân Cận Ngụ Đình, "Nhanh chóng điều dưỡng cơ thể cho tốt, mẹ còn chờ ôm cháu nội đây."

Cố Tân Tân nghe được mí mắt dựng lên, vẻ mặt Cận Ngụ Đình thì lại vô cùng tự nhiên, "Việc này không vội vàng được."

"Làm sao không vội vàng? Anh hai con bên kia mẹ hối thúc không được, tình trạng cơ thể hiện tại của Thương Lục cũng không thích hợp sinh con. Bây giờ mẹ và ba con chỉ có thể ngóng trông vào đứa con dâu này thôi."

Cố Tân Tân kinh hãi, cô vốn là luôn một lòng một dạ nghĩ đến rời khỏi Cận gia nên dĩ nhiên chưa bao giờ cân nhắc đến việc này, nhưng nếu như mang thai thật thì làm sao bây giờ?

Cận Ngụ Đình thấy cô ngồi yên lặng bên cạnh thì đưa tay nắm lấy bàn tay cô, "Mẹ, Tân Tân còn trẻ."

"Nhưng con thì không còn trẻ đâu, qua năm nữa là 27 rồi. Lão Cửu, ba con tối qua nói đến việc này, đã trực tiếp cho điều kiện, sang năm không cần biết có thể ôm được cháu trai hay cháu gái đều sẽ giao Đông Tiến cho con."

Cố Tân Tân cảm giác được rất rõ ràng sức mạnh nắm tay cô tăng thêm một phần, cả người cô nổi lên da gà, không phải là động tâm rồi đó chứ?

Đông Tiến này rốt cuộc là có lai lịch gì?

Rồi lại nghĩ, lẽ nào cô đã lưu lạc đến bước đường này rồi, trở thành công cụ sinh con?!

"Mẹ......" Cô sốt ruột muốn mở miệng.

Cận Ngụ Đình mắt vừa nhấc, năm ngón tay thon dài thu lại, đầu ngón tay như có như không ở trong lòng bàn tay cô khẽ vuốt nhẹ. "Một lời đã định."

Tần Chi Song hai lông mày giãn ra. "Mẹ chờ tin vui của hai đứa."

Anh ngồi đó ý cười đầy mặt, còn Cố Tân Tân tim đã chìm xuống đáy vực. Cô mới gả đi chưa được một tháng mà đã bị cuốn vào cuộc chiến tranh quyền của Cận gia rồi. Thương Lục điên điên khùng khùng, Cận Hàn Thanh không chịu ly hôn để cưới lần hai, nhiệm vụ cháu trai đích tôn theo lẽ tự nhiên rơi lên người Cận Ngụ Đình.

Người đàn ông lùi ra sau, ánh mắt liếc về phía Cố Tân Tân. "Em cũng sẽ không bị thiệt thòi đâu, sau khi chuyện thành công tôi sẽ thưởng cho em một căn biệt thự."

Cố Tân Tân nghe xong thật muốn đấm cho anh một phát.

Tần Chi Song dặn dò thêm vài câu, chủ yếu là nói Cận Ngụ Đình nghỉ ngơi thật tốt, sau đó rời đi.

Cố Tân Tân rút phăng tay ra, "Anh nói thật đấy hả?"

"Kết hôn sinh con, có vấn đề gì sao?"

"Khi đó anh không hề nói vậy."

Cận Ngụ Đình bật cười, cảm thấy phản ứng này của cô cũng thật thú vị."Còn cần phải nói sao? Ba mẹ cô không phải là cũng rất trông mong sớm được ôm cháu ngoại?"

"Chúng ta như vậy...... không thích hợp sinh con."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!