Dịch: CP88
***
Bước chân nhẹ nhàng đi tới trước cửa phòng, Cố Tân Tân kề má lên cánh cửa, nghe thấy bên trong mang máng có tiếng cười của phụ nữ truyền đến.
Cố Tân Tân nhìn đồng hồ, nghĩ thời điểm này đủ thích hợp rồi.
Cô cầm thẻ phòng cà vào, tay vặn nắm cửa tận lực nhẹ nhàng giảm đi tiếng mở cửa. Cửa bị đẩy ra trong nháy mắt, thanh âm trong phòng cũng vì thế mà trắng trợn không kiêng dè truyền vào tai cô.
"Ha ha -------"
"Đừng có lộn xộn, nhẹ một chút!"
Hai người đang vui đùa ồn ào trên giường ngay cả tiếng mở cửa cũng không nghe thấy. Cố Tân Tân bám theo vách tường đi vào trong, tim đập thình thịch, cô không phân biệt được lúc này là đang kích động hay thẹn quá hóa giận nữa. Dù sao người kia cũng là kẻ làm đám cưới với cô, anh bây giờ lại ở bên ngoài ăn vụng, ở nhà thì độc chiếm không cho cô rời đi......
Chung quy lại, anh chính là không tôn trọng cô.
Cố Tân Tân lấy điện thoại di động ra mở mục quay video, tâm trạng của cô lúc này rất rối loạn, một chút cao hứng cũng không có.
Dù gì cũng là bị người ta đội mũ xanh, cô dù có tư tưởng tốt đến thế nào cũng không cười nổi.
Cố Tân Tân đưa tay ấn lên đèn trên tường, bên trong phòng ngủ nháy mắt sáng như ban ngày, cô giơ điện thoại đi đến bên giường. "Cận Ngụ Đình!"
Người trong chăn chỉ thò ra một cái đầu, lộ ra khuôn mặt của một người phụ nữ, mà người đàn ông nằm trên cô ta lúc này quay đầu lại, Cố Tân Tân giơ điện thoại lên nhắm ngay mặt anh ta.
Trong phút chốc mắt cô trợn tròn, tay cầm điện thoại rơi xuống bên người, mà người đàn ông trên giường thì vẻ mặt càng cả kinh hơn.
Cố Tân Tân nuốt nước bọt, cười gượng gạo, "Xin lỗi, không...... thật ngại quá!"
Cô thế nào cũng không ngờ được, người cô tóm được không phải Cận Ngụ Đình mà lại là Kiều Dư!
Kiều Dư mất thật lâu mới lấy lại được tinh thần, cậu ta hoang mang hoảng loạn lấy chăn cuốn lên người, "Tân Tân, cậu, sao cậu lại ở đây?"
Cố Tân Tân bị hỏi đến bối rối, cô quay đầu muốn rời đi, "Thật sự xin lỗi, mình đi nhầm phòng."
Cô một bước vừa ra khỏi cửa đã bị Kiều Dư kéo cổ tay lại. "Tân Tân, không phải như cậu nghĩ đâu...... Tôi......"
Người phụ nữ cũng vô cùng hào sảng, cô ta một tay chống đầu, thân thể trần trụi lồ lộ trước mặt Cố Tân Tân. "Đừng hiểu lầm, chúng tôi hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt, thật sự không có nói chuyện tình cảm, em gái à, nhìn thoáng một chút......"
Cố Tân Tân thoát khỏi kìm cặp của Kiều Dư, "Tôi thật sự chỉ là đi nhầm phòng."
"Tân Tân, cậu đừng như vậy, có người nói với tôi cậu hẹn tôi tới đây......"
Cố Tân Tân ngắt lời cậu ta, "Kiều Dư, cậu không cần giải thích với mình, giữa chúng ta cũng không có quan hệ gì cả, mình tới đây cũng không phải là tìm cậu."
Cô dùng sức đưa tay đẩy cậu ta ra rồi bước nhanh về phía cửa, Kiều Dư không cam lòng, chỉ là tình trạng bây giờ của cậu ta không thể đuổi theo ra ngoài.
Cố Tân Tân vọt vào trong thang máy, không ngừng ấn nút đóng cửa. Cửa thang máy chậm rãi đóng lại, chiếu ra một khuôn mặt khoảng hốt.
Cô đang sợ cái gì?
Cố Tân Tân đưa tay lên trán mới phát hiện mình vậy mà khắp nơi đều là mồ hôi lạnh.
Cô và Kiều Dư chưa từng bắt đầu, nhưng cũng đã từng có chút tình cảm, bây giờ dùng phương thức tàn khốc như vậy để triệt để tiêu diệt tâm tư cũng không phải là sai.
Cố Tân Tân đi ra khỏi khách sạn chặn lại một chiếc taxi. Trở lại tòa nhà Tây liền thấy bên trong phòng khách đèn đuốc sáng trưng, Cố Tân Tân đẩy cửa đi vào trong. Cận Ngụ Đình đang ngồi trước quầy bar, phía sau bày đủ các loại rượu nổi tiếng khắp nơi trên thế giới. Cận Ngụ Đình cầm một ly nhỏ giơ về phía cô làm một động tác cụng ly, môi khẽ nhếch.
Cố Tân Tân cầm chiếc thẻ phòng đập mạnh lên bàn, con mắt sáng rực rỡ của Cận Ngụ Đình quét đến, biết rõ còn hỏi, "Thẻ phòng của tôi sao lại ở chỗ em rồi?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!