Dịch: CP88
***
Tiếng bước chân chậm rãi đi ra, rất nhanh biến mất đằng sau cánh cửa, Cố Tân Tân nắm chặt chăn không dám động đấy.
Cận Ngụ Đình đi vào thư phòng, Khổng Thành đã ở sẵn bên trong chờ anh.
Anh tiện tay đóng cửa lại, "Tần gia bên kia không phải đã giải quyết xong rồi sao? Tiền cũng đã cầm, làm sao vẫn còn muốn gây chuyện?" Cận Ngụ Đình vẻ mặt lạnh lẽo, thanh âm cũng trở nên âm lãnh, "Bây giờ sống dở chế dở còn không bằng té chết luôn đi!"
Khổng Thành đứng một bên nhắc nhở Cận Ngụ Đình. "Tôi đã xem đoạn băng ghi lại lúc xảy ra sự việc, nếu như bà ta thật sự chết đi thì phu nhân cũng sẽ gặp phiền phức."
Cận Ngụ Đình đi tới cạnh cửa sổ, nghĩ đến bộ dáng Thương Lục yếu ớt mỏng manh nằm trên giường bệnh, cô ấy suýt chút nữa bị người ta đẩy xuống lầu ngã chết, người phụ nữ kia phải bị ngàn dao băm thây, xuống 18 tầng địa ngục mới thỏa. Nhưng sau một cái chớp mắt, anh lại nghĩ đến khuôn mặt nhỏ hoảng hốt lo sơ của Cố Tân Tân, cô ấy nếu thật sự phải gánh lấy tội danh giết người thì e rằng cả đời này sẽ bị ám ảnh không thể sống vui vẻ.
"Đã dặn dò bên bệnh viện chưa, bất kể thế nào cũng phải toàn lực kéo lại mạng cho bà ta."
"Rồi ạ." Khổng Thành đi theo phía sau Cận Ngụ Đình, "Sau đám tang của con gái, Tần gia cầm tiền bồi thường cũng đã yên tĩnh lại, không ngờ tới hôm nay......"
Cận Ngụ Đình hừ lạnh, trong ánh mắt lộ vẻ hung ác, "Tôi không tìm bọn họ tính sổ là đã tốt lắm rồi, nếu không phải vì Thương Lục thì chuyện này cũng sẽ không có cửa giải quyết theo cách đó đâu."
"Cửu gia yên tâm, bắt đầu từ hôm nay tôi sẽ cho người theo dõi nhất cử nhất động của Tần gia."
Cố Tân Tân bị ác mộng đè tới không thở nổi, người phụ nữ kia mở to một con mắt đỏ ngầu muốn bóp cổ cô, cơ thể cô bị ép lại một chỗ không thể động đậy. Cô biết đây là mơ, nhưng lại không có cách nào thoát ra.
"Cố Tân Tân?" Trong mơ mơ màng màng, giống như có người đang gọi tên cô.
Vai bị người ta lay mạnh, Cố Tân Tân dùng hết sức mở mắt ra, bóng người trước mặt cũng từ mơ hồ trở nên rõ ràng, Cận Ngụ Đình ngồi ở mép giường nhìn cô, "Mơ thấy ác mộng?"
Cô đưa tay chà chà mặt, "Ừ."
"Đói bụng chưa?"
Cố Tân Tân khẽ nhúc nhích lưng, vang lên tiếng sột soạt, "Bên phía bệnh viện có tin tức gì chưa?"
"Đã qua giai đoạn nguy kịch, chỉ là vết thương quá nặng nên có lẽ phải nằm trong bệnh viện một thời gian."
"Thật sao?" Trong ánh mắt Cố Tân Tân rõ ràng phát ra tia sáng, cô nắm chặt ống tay áo của Cận Ngụ Đình, "Sẽ không chết, thật sao?"
"Ừ." Cận Ngụ Đình không nói thật cho cô biết, vì dù sao anh cũng đã sắp xếp ổn thỏa, cho dù người phụ nữ kia cấp cứu thất bại mà chết đi, anh cũng sẽ đem tin này đè xuống. Cố Tân Tân có thể được xem như là tự vệ, anh hoàn toàn có thể khiến cho tin tức một người đã chết không có cách nào truyền đi ra ngoài.
Tảng đá trong lòng cuối cùng cũng được đặt xuống, Cận Ngụ Đình nhìn thấy vẻ mặt thả lỏng của cô, khóe miệng mím chặt của anh cũng hơi thả lỏng theo. "Có điều, tiền thuốc thang điều trị không phải là con số nhỏ đâu."
Chỉ cần người còn sống, những thứ khác đều không phải vấn đề.
Cố Tân Tân nhếch môi, "Không phải có anh sao?"
"Người là do cô đẩy, chuyện tiền bạc sao lại đẩy cho tôi?"
"Lúc trước là chính miệng anh đáp ứng, chỉ cần tôi đồng ý kết hôn thì có thể thoải mái dùng tiền của anh." Cố Tân Tân nói xong thì bước xuống giường, Cận Ngụ Đình ngẩng đầu nhìn vào mắt cô. "Hóa ra cũng nhớ nhỉ."
"Đương nhiên, anh muốn đường đường là một Cửu phu nhân lại phải đi bận tâm tiền thuốc thang cho người ta, đây không phải là tự vả vào mặt mình à? Có phải không, Cửu gia?"
Cô đúng là có tố chất phục hồi thật nhanh, trong nháy mắt đã khôi phục bộ dáng sanh long đoạt hổ(*) muốn ăn đòn.
(*) sinh khí dồi dào
Đi tới phòng khách, món ăn đã được bày ra đầy trên bàn. Khổng Thành từ ghế đứng lên, anh ta cũng được coi như là người thân cận nhất bên người Cận Ngụ Đình nên thi thoảng cũng sẽ ở lại ăn một bữa cơm.
Cố Tân Tân chậm chạp ăn được vài miếng cơm, tuy là đói lả nhưng hôm nay xảy ra chuyện như vậy, khẩu vị đã sớm biến thành nhạt thếch.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!