Dịch: Qiu Xian
***
Một đôi tình nhân đi ngang qua dè dặt nhìn về hướng này.
Sắc mặt tài xế khó coi, theo Cận Ngụ Đình đã lâu, tính khí cũng giống ông chủ, "Nhìn cái gì mà nhìn?"
Cô gái nắm lấy tay bạn trai vội vàng đi chỗ khác.
Cố Tân Tân nhắm mắt lại, "Tự tôi có chân."
Cô khom người ngồi vào trong xe, bên cạnh truyền đến tiếng tài xế đóng cửa, cô ngồi ngay ngắn, cố chống vào cửa xe, nhưng bên cạnh lại có một "vật thể sống" ngồi ở đó, hơi thở tùy tiện phả ra bao phủ cả không gian.
Tài xế khởi động xe, hạ tấm màn che trong xe xuống.
Cố Tân Tân đang suy nghĩ nên mở lời thế nào, chẳng lẽ tình tiết ngày hôm nay, anh ta đã xem rồi? Không vừa ý?
Cận Ngụ Đình bỏ tay sang bên cạnh, cầm lấy một cuốn sổ đưa cho Cố Tân Tân. Cô đưa tay nhận lấy, mở ra xem, là ngày tháng sau, có vài chỗ bị đánh dấu bằng bút đỏ.
"Chọn một ngày."
"Để làm gì?"
Cuối cùng khuôn mặt góc cạnh rõ ràng của Cận Ngụ đình cũng nhìn về phía cô, "Kết hôn."
"Cái gì? Kết hôn gì cơ?"
Khóe miệng người đàn ông giương nhẹ, "Bây giờ danh dự của tôi hỏng hết rồi, cô không nên chịu trách nhiệm với tôi?"
"Không......" Đây thật là chuyện hoang đường trước nay chưa từng có, cuối cùng Cố Tân Tân cũng ý thức được là mình đã chọc phải một tên vô lại, "Tôi cũng đã làm theo ý anh rồi, xin lỗi cũng nói rồi, anh còn muốn thế nào?"
"Trước mặt cô bây giờ chỉ có hai con đường, con đường ít tốn sức nhất, chính là kết hôn với tôi."
Cố Tân Tân tức giận, đến mức này rồi, cũng không cần phải xuống nước nữa, "Còn con đường kia đâu?"
"Bị tôi áp tải đi kết hôn."
"Tôi không chọn con đường nào thì sao?"
Mắt Cận Ngụ Đình dừng trên mặt cô, đôi môi mỏng nhếch lên thành một đường cong gợi cảm, "Cô không ngốc đến mức, muốn chọn đường chết chứ?"
Cố Tân Tân thật sự bị chọc giận hoàn toàn, cô giống như con sư tử nhỏ đầu xù lông lên xiết chặt nắm tay, "Thế nào? Chỉ dựa vào anh có quyền có thế? Thể loại cường thủ hào đoạt này tôi xem nhiều lắm rồi, anh thực sự cho rằng có tiền có quyền là vạn năng sao?"
Cường thủ hào đoạt: cưỡng ép, chiếm đoạt
"Ai bảo cô không có hai thứ này? Đợi đến lúc cô bị ép tới đường cùng, thì cô sẽ biết bọn chúng có tác dụng đến thế nào." So với Cố Tân Tân đang phẫn nộ và phát điên, thì Cận Ngụ Đình lại bình tĩnh tự nhiên, một bộ dạng tri thức ngồi ngay ngắn trong xe, ngón tay thon dài của anh gõ nhẹ trên chân, "Đừng lãng phí thời gian nữa, nếu cô không chịu chọn, tôi chọn."
"Anh đang nói đùa đúng không? Chẳng qua là muốn dọa tôi một chút."
"Cô nghĩ nhiều rồi, ngày mai là chủ nhật, ba mẹ cô hẳn là ở nhà, ngày mai tôi đến nhà cầu hôn."
Đôi môi hình củ ấu của Cố Tân Tân khẽ mở, "Tôi muốn xuống xe!"
Mặt Cận Ngụ Đình không có biểu hiện gì, một ánh mắt lạnh lẽo nhìn ra ngoài cửa xe, ánh nắng nhảy nhót trên cửa kính, cũng không thể làm ấm đáy mắt lạnh lẽo của anh.
Anh chuyển tầm mắt lần nữa, nhìn sang Cố Tân Tân, cô nhìn thấy sự xa cách và không nói đạo lý trong đôi mắt anh.
"Vị tiên sinh này, nam chính của tôi và anh trùng tên với nhau, thì cứ coi như là tôi sai được rồi, tôi sửa lại tên nam chính có được không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!