Chương 26: Tôi là vợ anh ta

Dịch: CP88

***

Cố Tân Tân theo bản năng hỏi ngược lại. "Là sao?"

"Đừng nói với tôi, các người còn đang ngẫu đoạn ti liên(*)."

(*)vương vấn chưa dứt

Lông mày Cố Tân Tân nhăn thành một cục, mặc dù lúc trước là cô thuận miệng nói, nhưng lại bị Cận Ngụ Đình nhắc lại, rõ ràng như đang nhắc nhở cô một lần nữa là mình bị bức hôn, hơn nữa còn bị bức ép đến vô cùng thảm, không thể kháng cự dù chỉ một chút.

Cô mím chặt môi không nói, mà vẻ mặt như vậy rơi vào trong mắt Cận Ngụ Đình chính là ngầm thừa nhận.

Anh ngồi dậy, trong con ngươi mang theo âm lãnh, "Cố Tân Tân, tư vị bắt cá hay tay thế nào?"

"Dù là thật sự có, thì cũng là học từ anh cả thôi."

"Cô nói một chút coi, tôi còn đứng trên chiếc thuyền nào nữa sao?"

Cố Tân Tân mắt đối mắt với Cận Ngụ Đình, "Những đêm anh không về, là ở nơi nào?"

Người đàn ông không khỏi cười lạnh, "Cô thật sự muốn biết thì trực tiếp hỏi tôi là được, không cần quanh co lòng vòng như vậy."

Cố Tân Tân mới chẳng muốn quản anh, mỗi tối anh không trở về mới là tốt nhất.

Cô quay đầu đi tắm, được một nửa thì bà dì mò tới. Cố Tân Tân vui vẻ vô cùng, buổi tối đó cô căn bản không cần nghĩ kế gì nữa.

Ngày hôm sau.

Hôm nay ở trường có buổi thi, giáo viên chủ nhiệm sớm đã thông báo cho mọi người biết, căn dặn ai cũng phải đến đúng giờ, kể cả sinh viên đã đi thực tập ở ngoài.

Cố Tân Tân thi xong đợi ở cửa một lúc mới thấy Triệu Thiến cùng một vài người bạn nữa nộp bài đi ra.

"Mình đã tìm được một nhà hàng đặc biệt nổi tiếng, lần này nhất định mời mấy cậu ăn một bữa sảng khoái."

"Tân Tân, lần trước cậu đúng là hù chết bọn mình rồi."

"Nhưng là, " Triệu Thiến kéo tay Cố Tân Tân lại, ánh mắt không ngừng đảo quanh khuôn mặt cô, "Sau đó gọi điện cho cậu, cậu nói đã không có chuyện gì, nhưng bọn họ thật sự là bắt nhầm người sao?"

Cố Tân Tân nghĩ đến lần đó, trong lòng vẫn còn phẫn hận không dứt, "Đó là có một tên biến thái không ưa mình, tố cáo mình."

Cây cối trên đường phi băng băng qua, Khổng Thành ngẩng đầu nhìn bên đường, "Cửu gia, trường học của phu nhân ở phía trước."

Cận Ngụ Đình ngồi sau xe, không ngẩng đầu, trong tay nhanh như gió lướt xem một tập tài liệu, anh ngồi đó, tựa hồ hoàn toàn không nghe thấy.

Xe đi qua giao lộ, cách đó không xa có một đám sinh viên chen chút băng qua đường, Khổng Thành lại nhìn thấy Cố Tân Tân.

"Cửu gia, là phu nhân."

Cận Ngụ Đình ngẩng đầu, lơ đãng nhìn qua, đúng lúc thấy Cố Tân Tân cùng mấy người bạn đi vào một nhà hàng, mắt anh híp lại, trong đám người đó có cả con trai.

Không cần nghĩ, anh liền khẳng định trong đó có bạn trai của Cố Tân Tân.

Cận Ngụ Đình thu lại văn kiện trên tay, liếc đồng hồ nhìn, "Tôi cũng đang đói, liền vào đây ăn đi."

"Vâng."

Giờ này trong nhà hàng đặc biệt đông đúc, nhân viên phục vụ nhìn ba người một chút." Trước tiên lấy số đi, ba vị có lẽ sẽ phải đợi một tiếng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!