Dịch: Qiu Xian
Trong phòng làm việc, nháy mắt lại tĩnh lặng không tiếng động.
Khổng Thành đi ra ngoài, một lúc sau thì quay trở lại, "Điện thoại gọi tới báo cáo, hôm nay phu nhân đã đến trường rồi."
Cận Ngụ Đình giương nhẹ cánh môi, thật không ngờ Cố Tân Tân lại có thể chọc anh tức thành như vậy, tâm tình anh hồi phục lại, "Cậu tiếp tục theo dõi, đem tài liệu cơ bản cung cấp cho bọn họ, như vậy cũng tiết kiệm thời gian điều tra của bọn họ."
"Nhưng nếu như chuyện này bị người trong nhà biết được..."
Cận Ngụ Đình ngồi trên ghế xoay một vòng, mặt hướng về phía Tùng Giang không xa, tầng mây ở trên đỉnh đầu, đưa tay ra là có thể bắt chặt lấy.
"Vậy cậu làm việc nhanh lên, kinh động đến trong nhà, không có lợi cho cô ấy."
Tùng Giang: là một quận ngoại thành của thành phố trực thuộc trung ương Thượng Hải
Cố Tân Tân thu dọn sách vở vào cặp xong, bên cạnh còn có hai ngươi bạn.
"Chút nữa bọn mình đi ăn thịt nướng đi?"
"Được đó, hôm nay cậu bao, nói gì thì cũng phải mời một chầu chứ."
Tiền nhuận bút mấy tháng nay của Cố Tân Tân khá cao, cô lấy điện thoại ra, muốn tìm xem tí nữa sẽ ăn cái gì.
Đi đến cổng trường, Cố Tân Tân buông điện thoại xuống, "Đi Khương Hổ Đông đi, mình thấy mọi người bình luận đánh giá cao..."
Có hai người đi tới, mặt không có biểu cảm gì chặn đường đi của bọn cô, "Cố Tân Tân phải không?"
Cô dừng bước, "Các người là ai?"
"Cố mỹ nhân, là bút danh của cô sao?"
Trong lòng Cố Tân Tân có chút bất an, tay vô thức nắm chặt lại, bọn họ đã có thể tìm đến trường của cô, chắc chắn là có chuẩn bị mà đến, "Phải, có chuyện gì sao?"
"Muốn mời cô đi uống chén trà."
"Xin lỗi, tôi không rảnh." Cố Tân Tân kéo tay bạn mình muốn đi.
"Chúng tôi là muốn khách sáo mà mời cô đi một chuyến, hi vọng cô phối hợp điều tra."
Triệu Thiến giữ chặt cánh tay Cố Tân Tân, lo lắng lên tiếng, "Bọn họ là ai vậy?"
Thấy Cố Tân Tân đứng im bất động, hai người họ rõ ràng đã không còn kiên nhẫn, "Cô bị nghi ngờ có dính líu đến tội truyền bá văn hóa đồi trụy, mời cô cùng chúng tôi trở về điều tra."
Cái gì?
Cố Tân Tân như bị sét đánh, cô chỉ là vẽ một bộ truyện tranh mà thôi, sao lại thành tội...... tội truyền bá văn hóa đồi trụy!
Cổng trường còn có rất nhiều sinh viên, mọi người đều nghe được, rất nhanh Cố Tân Tân và hai người bạn của mình bị một đám người vây quanh.
"Tai mình không nghe nhầm đấy chứ? Tội gì cơ?"
"Đủ lợi hại đó, có phải cậu ta lén mở một trang web người lớn không?"
Cố Tân Tân quay đầu tức giận nói, "Mấy người mở thì có!"
"Đi thôi." Hai người họ mỗi người giữ chặt một cánh tay của Cố Tân Tân, đưa cô đi về phía trước.
"Tân Tân......"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!