Dịch: Qiu Xian
***
Lúc Cố Tân Tân từ trên giường ngồi dậy, còn chưa kịp liếc nhìn mình trong gương trang điểm, cô chân nam đá chân chiêu, dép cũng chưa mang, trực tiếp mở cửa phòng ngủ đi ra ngoài.
"Ai vậy!"
Tiếng chuông cửa vẫn đang reo, một khắc cũng không ngừng, ồn ào khiến đầu người ta muốn căng lên.
Trên trán Cố Tân Tân vẫn còn đội hai cái tai thỏ, đó là do tối hôm qua đội băng đô lên để rửa mặt nhưng quên tháo xuống, cô bước nhanh tới cửa, một tay nắm lấy mở cửa ra, "Ai?!"
Cô còn ngái ngủ, mắt còn chưa kịp mở, đột nhiên bả vai bị người ta đẩy một cái, hai người đàn ông thân thể cường tráng chen vào trong, cô bị dọa đến một chút buồn ngủ cũng không còn, "Cướp, ăn cướp?"
"Cố Tân Tân?" Một giọng nam biếng nhác đi cùng với tiếng đóng cửa truyền đến tai cô, Cố Tân Tân nhìn thấy một bóng dáng cao to thu cả vào trong tầm mắt, cô cũng không biết là nên thừa nhận hay phủ nhận, "Các người là ai hả?"
"Cố mỹ nữ?" Đối phương bước lên phía trước, cẩn thận quan sát cô vài lần, một giọng mỉa mai rõ ràng lại còn hiện rõ trên chân mày anh ta, "Cô phải có bao nhiêu tự tin, mới đặt cho mình cái bút danh như vậy?"
"Nếu như anh vẫn không nói mình là ai, tôi sẽ báo cảnh sát đó."
"Cận Ngụ Đình."
"Cái gì?" Cố Tân Tân thực sự nghi ngờ là mình nghe lầm rồi, "Cận Ngụ Đình?"
"Cái tên này, cô phải không xa lạ gì chứ."
"Đừng nói đùa nữa, haha— —" Cố Tân Tân khua tay xuống, cười đến khóe miệng cứng đơ, nhưng ba người đàn ông trước mặt người nào người nấy vẫn lạnh lùng, khóe miệng cô bắt đầu run rẩy, "Anh thật sự tên là Cận Ngụ Đình?"
Cố Tân Tân nhịn không được đưa mắt quan sát người đàn ông cạnh mình, lông mày anh ta kiêu căng giương cao, trong đôi mắt sắc bén lộ ra vẻ thư thái, dáng người cao gầy rắn rỏi, ngũ quan tinh xảo hợp lại với nhau, không có tí góc chết nào, Cố Tân Tân nhịn không được bước lui lại phía sau, "Anh...... Anh từ trong truyện tranh bước ra sao?"
"Ngu ngốc." Người đàn ông bỏ lại 2 chữ, nhấc đôi chân dài trực tiếp bước vào phòng ngủ của Cố Tân Tân.
Cô vội vàng đuổi theo, nhưng nghĩ tới mình là một cô gái, cô nhanh chóng dừng lại đứng ở cửa phòng, Cận Ngụ Đình kéo cái ghế ở bàn máy tính của cô qua, anh ngồi xuống, trực tiếp gác chân thon dài lên giường Cố Tân Tân.
"Trảm Nam Sắc, bộ truyện tranh này, là cô vẽ phải không?"
"Phải."
Người đàn ông lấy điện thoại từ trong túi ra, mở trang web, thân thể cao lớn dựa về phía sau, ngón tay vô thức bấm nhẹ xuống mặt sau điện thoại,"Cận Ngụ Đình, người cao 1m85, nặng 74kg, cơ bụng 8 múi, cơ ngực kinh người, biệt danh: Cấm Dục Đình, Cận Dục Đình."
Chỗ thái dương Cố Tân Tân rỉ ra mồ hôi lạnh, vội tiếp lời, "Đó là nhân vật trong truyện của tôi."
Đôi mắt diều hâu sắc bén của Cận Ngụ Đình quét về phía cửa phòng của cô, "Truyện tranh nữ chính là Cố Tân Tân, làn da trắng dễ nhìn, ngực to có não, hầu như tất cả ưu điểm đều tập trung trên người cô, mà đối với việc xây dựng nam chính, cô lại không có tí tâm tư và lao lực gì...... A". Người đàn ông cười nhạt thành tiếng rất rõ ràng, miệng tràn đầy khinh thường, "Nếu không phải truyện của cô nổi tiếng rồi, tôi vẫn còn không biết cô dám lấy tôi ra đùa bỡn, ai cho cô mượn lá gan này!"
Cố Tân Tân còn đang mặc một bộ đồ ngủ rộng thùng thình, chân trần, toàn bộ tóc bị quấn sau trán, tai thỏ nhỏ trên đỉnh đầu cũng đã bị lệch, "Cái tên này là do tôi sáng tác ra, tôi cũng không biết anh mà."
"Còn phải cho cô xem thử chứng minh thư của tôi sao?"
Cố Tân Tân rụt cổ lại, mắt nhìn về phía sau, hai người đàn ông kia giống như môn thần* tựa như đâm tại đó, "Tôi thật sự không biết trong hiện thực còn có một người trùng tên họ với nam chính của tôi."
Cận Ngụ Đình đưa một cánh tay ra, bỗng nhiên giơ ngón tay lên về phía cô ngoắc lại.
Cô như pho tượng thô đứng bất động ở đó, người đàn ông sau lưng thấy thế, bàn tay to như tay gấu đẩy về phía trước, "Vào đi"
Cố Tân Tân bất ngờ không kịp phòng bị bổ nhào về phía trước, suýt chút nữa té ngã lên giường, cô thật vất vả giữ vững gót chân, Cận Ngụ Đình ngồi ở phía trong cái ghế bàn máy tính, ánh mắt nhìn lên cao, hai tay đan lại, tầm mắt di chuyển trên người cô từng chút một. Người đàn ông mặt trầm như nước, khóe miệng hơi nhếch lên, "Trong cuốn truyện tranh đó, tôi nhìn vào ánh mắt cô, cứ như là đang cởi quần áo của cô, từng cái từng cái một cho đến khi cởi sạch, cô lại nhìn đôi mắt tôi lần nữa xem, như vậy có đủ thể hiện không?"
Khuôn mặt nhỏ trắng nõn của Cố Tân Tân nóng lên, "Ai...... ai cũng không thể cam đoan, nhân vật mình sáng tác sẽ không trùng tên trong thực tế, hơn nữa tôi cũng đã nhận lỗi với anh rồi, rốt cuộc anh muốn tôi làm thế nào?"
"Hiện tại tôi đã nổi tiếng hơn nữa rồi, cô cảm thấy xin lỗi có ích không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!