*Đã Beta
*Mặc dù đã beta nhưng tránh khỏi sai chính tả cũng như câu từ không hợp lí. Mong mọi người góp ý.
Giáo viên ác ma đánh giá Văn Ánh, Văn Ánh sửng sốt, không hiểu tại sao ở Ma giới, cậu lại có cảm giác sợ hãi bị giáo viên tức giận nhìn chằm chằm.
Myers bị giáo viên nắm lỗ tai, lại không hề có cảm giác căng thẳng, tương phản quá lớn, giáo viên ác ma không khỏi tức giận hét lên: "Myers, ngươi ra ngoài đứng và nhận hành phạt ngay cho ta."
"Thật sự là em không phóng lửa." Myers vẻ mặt bất đắc dĩ thở dài, Văn Ánh thậm chí còn nghe được giọng nói hắn có vẻ dung túng, "Được rồi được rồi, em đi ra ngoài chịu phạt, Phong Ma đại nhận, khi nào thì vấn đề tính khí nóng nảy có thể được chữa khỏi..."
Myers bị giáo viên ác ma đá từ tấm kính ra hành lang.
"Tiếng xì xì……"
Ánh mắt của giáo viên ác ma quay lại nhìn Văn Ánh, Văn Ánh vô thức đứng thẳng dậy, vẻ mặt bất an.
Phong La liếc nhìn cục đá Văn Ánh đặt trên bàn, bình tĩnh nói: "Nếu em đã vi phạm nội quy của trường, em cũng sẽ bị trừng phạt đứng, và cả ngươi nữa Boros."
Boros người đang xem kịch: "???"
Con chim ác và có kẻ yếu ớt, tại sao hắn lại phải bắt đứng ra chịu trừng phạt?
Boros không nói gì, im lặng dùng ánh mắt đối diện với Phong La, ma lực của song phương âm thầm công kích lẫn nhau, cuối cùng, Boros hừ một tiếng, như bị tổn thương, đứng dậy đi ra ngoài mà không nói một lời.
Văn Ánh có chút hoảng sợ, Boros hoàn toàn vô tội trong chuyện này, cậu không hiểu tại sao giáo viên ác ma với Boros lại tấn công với nhau, bản thân vừa định nói thì đã bị ánh mắt của giáo viên ác ma ghim tại chỗ.
Tốt, thật đáng sợ. Văn Ánh cảm thấy lạnh toàn thân, dù muốn cử động ngón tay cũng không thể cử động. Áp lực khổng lồ giống như một ngọn núi, và gió thổi xung quanh cậu không thể giải thích được giống như gió Nam Cực, khiến mọi người cảm thấy như họ đang rơi vào một hầm băng.
"Ra ngoài."
Myers hả hê muốn cười vài câu nhưng áp lực của giáo viên ác ma khiến anh không thể nói được.
Sau đó chính mình phải làm gì đó để xin lỗi Boros, Văn Ánh đổ mồ hôi lạnh đi ra ngoài, không biết chuyện này là sao, vừa đi ra ngoài đã nhìn thấy tên ác ma cánh xanh tím đang cười đùa, Văn Ánh với lấy chiếc túi đeo chéo mà Aruda đưa cho cậu và chuyển động đôi mắt.
"Này, ra đây." Myers mỉm cười giơ tay chào hỏi, "Đừng sợ giáo viên ác ma đó, hắn chỉ là bề ngoài cứng rắn thôi, à, trong nóng ngoài lạnh. Có vẻ không phải vậy, để tôi nghĩ ra một tính từ chính xác hơn nhỉ...."
Boros đã sớm đi ra, đứng ở bên tường, nhìn chằm chằm Văn Ánh từ phía sau đi ra, ánh mắt như muốn chém Văn Ánh ra thành trăm mảnh.
Văn Ánh thầm nhủ trong lòng, tất cả đều không phải lỗi của tôi, cậu suy nghĩ một chút, tạm thời không nói gì với Boros, đứng cạnh Myers hỏi: "Viên đá đó là gì?"
Boros ở một bên khịt mũi, khoanh tay chế nhạo: "Đó chỉ là một viên đá sợ hãi bình thường. Tôi không biết cậu đã nhìn thấy gì. Đó là Ngọn lửa bùng cháy của tôi. Ý thức chiến đấu và lòng dũng cảm của cậu thật yếu ớt. Tôi chưa bao giờ thấy một kẻ vô dụng như cậu. Viên đó ở trong mọi lớp, và tôi chưa thấy ai phản ứng lớn như vậy."
Văn Ánh: "…" Bản thân cảm thấy xấu hổ không thể phản bác, không, cậu đành phải trút giận lên Myers.
"Cậu thuộc chủng tộc nào?"
Myers nhếch môi, cười rạng rỡ: "Để tôi tự giới thiệu. Tôi tên là Myers · Lavie. Tôi là một Cực Ác Điểu sắp trưởng thành."
Cái tên chủng tộc này nghe rất đáng ghét, Văn Ánh nhịn không được hỏi: "Cậu đã từng bị đánh chưa?"
Myers chỉ vào Boros: "Có lần tôi suýt bị tên đó đánh chết, nhưng mệnh tôi gặp may."
Boros lạnh lùng phớt lờ bọn họ, hắn không hề cảm thấy ủy khuất, trong Ma Giới, kẻ yếu sẽ bị kẻ mạnh ăn thịt và tôn trọng kẻ mạnh, hắn tự hỏi liệu mình có nên rèn luyện chăm chỉ hơn và vượt qua những ác ma trưởng thành nổi tiếng đó càng sớm càng tốt hay không.
Nhưng Văn Ánh cảm thấy Boros bị oan, hắn sợ giáo viên ác ma đáng sợ, nhưng Myers lại có thể làm được, vì vậy Văn Ánh hỏi: "Cậu thích chơi khăm sao?"
Myers gật đầu, xòe tay: "Không nhịn được, đó là bản chất của chủng tộc. Chơi khăm khiến tôi rất vui vẻ biết không? Chỉ là cảm giác như tâm hồn thăng hoa, sảng khoái vô cùng!"
Văn Ánh muốn đánh người liền nói: "Vậy cậu phải bồi thường cho tôi, ngày đầu tiên bị giáo viên gọi ra ngoài, bắt đứng, thật xấu hổ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!