Chương 17: Nhập học

*Đã Beta

*Mặc dù đã beta nhưng tránh khỏi sai chính tả cũng như câu từ không hợp lí. Mong mọi người góp ý.

Văn Ánh điều chỉnh tâm lý, lộ ra nụ cười rạng rỡ: "Trờ về cháu sẽ từ từ nhớ lại." Thật tốt, Ma Giới còn có một con át chủ bài nữa.

Boros lùi lại một bước không để lại dấu vết, ánh mắt rơi vào nụ cười rạng rỡ của Văn Ánh, lông mày nhíu lại, không vui có chút lo lắng về tương lai, Aruda đang cố gắng tạo ra bà thứ hai sao?

Anh không sợ những đối thủ mạnh mẽ, ngược lại, anh thích gặp những kẻ thù mà anh có thể chiến đấu nảy lửa, nhưng nếu gặp kẻ dùng độc dược sẽ khó chịu muốn chết.

Ác ma quan chấp pháp vác xác rời đi, cuộc thảo luận giữa những ác ma xung quanh đã thay đổi chủ đề, Văn Ánh người có một chiếc túi đeo chéo nhỏ hiệu Aruda, nghe những lời đó, tâm lý mới căng phồng của cậu co lại như một quả bóng xì hơi.

"Nhắc đến con người, nghe nói cảm xúc tức giận của họ là mỹ vị!"

"Tôi may mắn được nếm qua cơn giận mang hương vị sợ hãi cất giữ trong chai một lần. Hương vị thật tuyệt vời, giống như say rượu, nó đọng lại trong tâm trí tôi cho đến ngày nay, không biết khi nào tôi mới có thể nếm lại được."

"Năng lượng của một người rất ít, chỉ cần hút một chút liền cận kề cái chết. Chậc, thật đáng thất vọng."

"Cậu đã lớn Nhân Giới rồi?"

"Đừng nhắc tới, lần trước tôi ngoài ý muốn tìm được một cái thông đạo, suýt chút nữa bị trừ tà sư giết chết, tôi bò trở về Ma Giới bằng tay và đầu gối, suýt chút nữa bị trừ tà sư biến thành một đạo cụ ma pháp. Rõ ràng là tôi đã chú ý không giết đồ ăn sao bọn chúng lại hung ác như vậy." Ác ma thở dài:"Nhưng nó thực sự rất ngon. Ác ma thực sự phải ăn thịt con người.

Tôi hơi đồng ý với những gì đảng cực đoan đề xuất."

Văn Ánh nằm mơ thấy mình bị ác ma xem như đồ ăn, thân thể nhỏ yếu bất lực.

Một ác ma nói: "Nhắc mới nhớ, hình như một ác ma trộn lẫn với máu người cũng có thể nếm được sự tức giận của con người? Tôi nghe nói rằng có những ác ma lai ở những nơi xa xôi được dùng làm thức ăn và bán ở chợ đen.

Văn Ánh: "??!" Chết tiệt? Cậu kinh ngạc nhìn tên ác ma nói ra những lời độc ác này, tên ác ma nói những lời tàn nhẫn này là một thanh niên tuấn tú với vẻ mặt ngây thơ.

Ác ma thấy Văn Ánh mở to mắt nhìn mình, mỉm cười hỏi: "Sao vậy?"

Văn Ánh lắc đầu, quay đầu lại.

Ác ma phía sau tiếp tục nói chuyện với đồng bạn, lần này thấp giọng nói: "Nghe nói có một số tên ác ma nối dõi thuộc quý tộc, to gan lớn mật đến mức muốn đem Nhị điện hạ làm đồ ăn! "

"Ôi chúa ơi?!"

"Nhị điện hạ không phải là con lai sao? Trước kia hắn yếu đuối đến nực cười, nhưng về sau xem ra trưởng bối của bọn hắn đã nghe được chuyện này, dạy cho bọn hắn một bài học," Ác ma tuấn tú tặc lưỡi nói: "Có trò hay để xem rồi. Nhị điện hạ đã thức tỉnh, Gia tộc Hiss, một trong ba đại gia tộc, vẫn đứng về phía hắn, không tin Nhị điện hạ sẽ không quay lại báo thù, chỉ cần chờ xem Vương đô sẽ có chuyện gì xảy ra. "

Aruda muốn trực tiếp dẫn Văn Ánh đi mua dụng cụ học tập, Nhưng hình như có chuyện gì đó đã khiến bà phải trì hoãn, sau khi đưa Văn Ánh về lâu đài, một ác ma đã đến gọi bà ra ngoài, Văn Ánh nhìn thoáng qua thì thấy ác ma đó ăn mặc lộng lẫy và trông có vẻ có địa vị.

Aruda tiếc nuối từ bỏ ý định mua đồ dùng học tập cho Văn Ánh, đưa cho cậu một cuốn sách và để lại một ít lương khô, nói rằng bà cố có việc phải xử lý, có thể phải vài ngày nữa mới quay lại, rồi bà rời đi cùng ác ma đó.

Lương khô là thứ giống như bánh gạo gói trong một lá to như lá sen, có vị như bánh mì kẹp thịt và có thể ăn trực tiếp hoặc hâm nóng.

Cuốn sách do Aruda đưa ra ghi lại các loại chất độc khác nhau, trong đó có thông tin về tất cả các loại thuốc trong túi đeo chéo nhỏ, cũng như các cách kết hợp thuốc giải độc, ngoài ra còn cung cấp thông tin về các loại cỏ độc đơn giản.

Văn Ánh ý thức sâu xa về sự nguy hiểm của Ma Giới nên đã thức cả đêm để đọc xong.

Sáng hôm sau khi thức dậy, Aruda vẫn chưa trở về, Văn Ánh ăn một miếng lương khô và bắt đầu kế hoạch chế tạo thẻ bài cho riêng mình. Tuy nhiên, nhiều ma pháp đã chạm đến nút thắt trong việc chế tạo thẻ bài. Cậu phải xem lại ma pháp trước khi có thể tạo lại thẻ, chẳng hạn như ma pháp tăng tốc.

Văn Ánh thở dài, trước tiên hãy làm những gì có thể làm được, chẳng hạn như Ngọn lửa cháy của Boros, cậu có thể chế tạo một số ít thẻ R.

Ba ngày trôi qua nhanh chóng, trong ba ngày này, Văn Ánh chưa bao giờ rời khỏi cổng lâu đài và sống gần như biệt lập với thế giới, ba ngày sau, Aruda quay lại và vui vẻ mở cửa với tiến vào lâu đài với giấy báo nhập học của Văn Ánh.

"Văn Ánh, sáng mai cháu có thể đến học viện ác ma Lucifer để học ~" Aruda vui vẻ hét lên, Văn Ánh có chút mong đợi bước ra khỏi phòng.

Trường đại học ở Ma Giới nghe có vẻ khá thú vị, không biết nó sẽ dạy gì, Văn Ánh nhận giấy thông báo trúng tuyển từ Aruda.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!