Mở mắt ra, nơi khóe mắt Lộ Hành Chu chậm rãi lăn xuống một giọt nước. Cậu đưa lòng bàn tay nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt đó, mỉm cười. Cậu bắt đầu thấy có chút cảm kích địa phủ.
Trong nguyên tác, cậu và Chu Hành Lộ chỉ là những nhân vật tặng kinh nghiệm, tặng trang bị cho tuyến chính, vai trò chẳng khác gì công cụ làm nền cho người khác tỏa sáng. Quỹ đạo số mệnh ban đầu của cậu là làm nền cho vai chính thụ chính là đứa con do anh cả của cậu để lại sau khi qua đời. Sau sự kiện ở cô nhi viện, cậu được đưa trở về nhà, nhưng lại bị người nhà xa lánh, lãnh đạm và lợi dụng. Nói là bị ngược đãi thì cũng chưa hẳn, chỉ là bị xem như không tồn tại.
Khi đó cậu còn nhỏ. Cậu khao khát một mái nhà ấm áp, khao khát được yêu thương, được cha mẹ quan tâm.
Và rồi trong sự lạnh lẽo bị phớt lờ đó, cậu dần dần hắc hóa.
Cậu có sáu người anh trai. Nhân vật chính thụ là con trai của anh cả cậu, người từng là mối tình đầu của cha cậu. Bởi vì điều đó, đứa trẻ kia được cha cậu hết mực yêu thương. Nhưng sau này, anh cả cậu mất vì tai nạn, để lại đứa bé làm di sản duy nhất, trở thành bảo vật trong nhà, địa vị cao đến mức không thể động vào.
Còn cậu thì sao? Một đứa trẻ bị lãng quên, bị trả về nhà nhưng chẳng ai thừa nhận sự tồn tại.
Sau khi chịu đủ mọi khinh miệt, Lộ Hành Chu bắt đầu lật ngược ván cờ. Từng bước một, cậu nắm quyền lực trong tay, trở thành gia chủ, rồi đem vai chính thụ tặng cho vai chính công. Những người trong nhà, người thì chết, kẻ thì tàn.
Còn Chu Hành Lộ, ở nguyên tác chỉ là một người thực vật, chú nhỏ của vai chính thụ chết đúng lúc để lại toàn bộ tài sản cho vai chính công. Vai chính công dùng chính khối tài sản đó để ép cậu, cùng vai chính thụ đoạt lại tất cả những gì từng thuộc về cậu.
Còn mẹ cậu, sau khi sinh ra cậu thì tâm lực tiều tụy, ngủ mê mệt rồi qua đời.
Các anh trai của cậu thì chẳng khác nào đầu óc có vấn đề, điên cuồng sủng ái vai chính thụ, đến mức khi cậu trở về nhà, lại cho rằng cậu sẽ tranh giành tình cảm với vai chính thụ mà bắt đầu bài xích, cảnh cáo và xa lánh cậu.
Lộ Hành Chu vừa cười vừa rơi nước mắt. Trong lòng cậu luôn cảm thấy không nên là như vậy.
Ngoại trừ anh cả, Lộ Trăn Ngọc đã chết những người anh còn lại có tên lần lượt là: Lộ Kỳ Dịch, Lộ Vân Nhĩ, Lộ Hữu Sâm, Lộ Du Tư, Lộ Lâm Vụ...
Mà cậu là Lộ Hành Chu.
Lộ Hành Chu gần như phải bật cười thành tiếng. Nhìn xem, thật đúng là có ăn ý, dù cậu không quay về cái gia đình kia, cái tên này vẫn bị gắn mác như một phần không thể tách rời của nơi đó...
Một cơn đau âm ỉ lan ra từ đầu cậu, kéo theo vô số hình ảnh hiện lên trong tâm trí, tất cả đều là cậu và những người đàn ông xa lạ nhưng lại vô cùng thân thiết.
Những người đó, mang những cái tên quen thuộc ấy, nhưng khác biệt duy nhất chính là họ yêu cậu thật lòng. Họ thích cậu. Họ cho cậu cảm giác ấm áp mà cả đời cậu từng khao khát.
Lộ Hành Chu chớp mắt vài cái, nằm yên trên giường, cả người vẫn còn mơ màng. Cậu không biết bản thân hiện tại nên làm gì, cũng chẳng rõ nên đối mặt với bọn họ như thế nào.
Cậu có thể chắc chắn, ký ức của mình hoàn toàn không có vấn đề. Còn về những hình ảnh kỳ lạ kia... Cậu cũng không nói rõ được.
Cậu chậm rãi thở ra một hơi, quay đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Chim sẻ nhỏ đập cánh bay vào, vẻ mặt hưng phấn, ríu rít nói nhỏ: "Mỹ nhân, mỹ nhân! Có trò vui xem nè! Bắt gian đó, bắt gian đó!"
Hai mắt Lộ Hành Chu sáng bừng lên, linh hồn của dân ăn dưa sống dậy ngay lập tức. Trên đời này có gì giải tỏa tâm tình bằng một màn kịch bắt gian? Ăn một trái dưa, tâm tình liền sáng sủa hẳn!
Hiện tại cậu vừa có thời gian, vừa có tiền, không đi hóng hớt thì còn làm gì cho hết ngày? Với lại cậu tin rằng Chu Hành Lộ nhất định sẽ tỉnh lại, rồi sẽ tìm đến hắn.
Còn về cái gia đình kia...
Đó không phải là nhà cậu.
Cậu không cần nó.
Không nói thêm lời nào, Lộ Hành Chu nhẹ nhàng nhảy khỏi giường, chui vào xe lăn điện, lặng lẽ di chuyển theo sau chim sẻ nhỏ. May mắn nơi đây là bệnh viện, có đầy đủ đường đi cho người khuyết tật, nên hành động rất thuận tiện.
Chim sẻ nhỏ vừa bay vừa thì thầm giải thích quan hệ nhân vật như đang tóm tắt phim. Lộ Hành Chu im lặng ẩn mình sau cánh cửa gần cầu thang, xù tóc một chút, chỉ để lộ đôi mắt lóe sáng háo hức ăn dưa.
Chim sẻ nhỏ kể: cặp tình nhân này gồm y tá trưởng và viện trưởng. Một lát nữa, người đến bắt gian sẽ là phu nhân của viện trưởng cùng chồng của y tá trưởng. Mà hai người bị bắt gian ấy, thật ra là người yêu thời niên thiếu.
Một người sau đó cưới nữ y tá, người còn lại gả cho viện trưởng. Nhưng dù đã lập gia đình, mối quan hệ mờ ám giữa họ vẫn chưa từng chấm dứt.
Lần này bị bắt gian là vì... sau khi chia tài sản ở nhà viện trưởng, hai vị chính thất vô tình phát hiện một vài món đồ riêng tư của đối phương từ đó ghép nối và đoán ra được sự thật, liền quyết định hợp lực hùng hổ kéo quân tới bắt gian tận nơi.
Sau khi nghe xong mối quan hệ này, Lộ Hành Chu cạn lời: ... Đúng là hoàn chỉnh hình vuông thật rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!