Chương 35: Thảo dược

Ngón tay Tiêu Hành động đậy, đẩy cổ áo lông cáo ra, nắm gáy Sở Chiêu Du: "Không phải bệ hạ bảo không kịch nào không biết hát sao?"

Sở Chiêu Du: "… Trẫm là người đứng đắn."

Tiêu Hành dùng đốt ngón tay gõ gõ bàn gỗ lim nhỏ trong xe ngựa, lanh lảnh cất tiếng, "Rèm và bàn đều có, hay còn cần bản vương chuẩn bị cho ngươi đạo cụ khác thì mới hát được?"

Hai má Sở Chiêu Du đỏ rực, y cúi đầu, mặc cho Nhiếp chính vương nắm thịt sau gáy y như xách mèo. Tiêu Hành ngón tay có chai, lực tay không nhẹ không nặng, thoải mái đến tê cả da đầu.

Còn thiếu đạo cụ gì, không phải là cái trên đất… Nhiếp chính vương thật sự không phải đang đùa giỡn lưu manh sao?

Sở Chiêu Du dùng chiêu hát hí khúc này để bắt Nhiếp chính vương chịu bao nhiêu thiệt thòi, bây giờ lấy đá ném vào chân mình, nói không ra lời, y hệt người câm.

Sở Chiêu Du lúc thường vô cùng hoạt bát lanh lợi, bây giờ thì mặt đỏ như một cô dâu nhỏ.

Tiêu Hành nhìn thấy rất thú vị, càng không chịu buông tha y, "Lúc trêu đùa bản vương sao không nói không biết? Hả?"

"Hay là để bản vương bảo bọn họ quay ngược đầu xe, đưa bệ hạ quay lại học tập?"

"Bệ hạ vô cùng cần cù và thật thà hiếu học, xuất cung gặp phải một vai nam trung niên, háo hức mong chờ chơi trò mất tích?"

Nhiếp chính vương nói chán chê lại bắt đầu lôi ra chuyện cũ, Sở Chiêu Du duy trì tư thế ngồi nghe giảng của học sinh tiểu học, đàng hoàng nghe.

Tiêu Hành nói một hồi lại thấy hơi tức giận, Sở Chiêu Du mới chỉ xuất cung ba ngày mà cứ như là đã theo học đủ các hạng người như cái thùng thuốc nhuộm: "Lớn tiếng ồn ào bản vương yêu thích ngươi ở miếu Nguyệt lão? Dẫn Chương Hồi Cát vào tròng, tìm hai công tử bột kể chuyện ở dịch quán, nội dung khó coi đó là ai viết? Bây giờ còn ở đây giả vờ đứng đắn?"

Lời nói ra trong tình huống khẩn cấp làm sao mà tin được? Đó đều là chuyện từ đời nào rồi, Nhiếp chính vương lão nhân gia, sao người còn nhớ rõ ràng thế?

"[Ma cô chúc thọ] có thể học vì thái hậu, bản vương bảo ngươi hát phấn kịch thì lại ra sức từ chối?"

Hiểu biết cũng rộng ghê, phấn kịch cũng biết. Sở Chiêu Du trong lòng khinh bỉ, nghĩ thầm cửa ải này lúc nào mới qua được đây, sau này đi ngang qua phố nam mà còn vén rèm nữa thì y chính là chó con.

Ánh mắt y hơi lay động, thấp giọng buồn bực nói: "Hoàng thúc!"

Ta là tiểu bối đấy, Nhiếp chính vương ngài lớn tuổi rồi, đừng có già mà không đứng đắn, OK?

"Hoàng thúc" là kính xưng của nguyên chủ đối với Tiêu Hành, hơn ba tháng nay Sở Chiêu Du chưa dùng lần nào, toàn âm dương quái khí gọi hắn là Nhiếp chính vương.

Tiêu Hành bị một tiếng "Hoàng thúc" này làm cho nghẹn lời.

Bị Sở Chiêu Du giận dỗi lâu, việc nhỏ không đáng kể như xưng hô, Tiêu Hành đã không rảnh để ý từ lâu, hắn tinh tế hồi tưởng phát hiện ra  tiểu hoàng đế trước kia sợ hãi rụt rè gọi hắn hoàng thúc không biết từ bao giờ đã mơ hồ chỉ còn dư lại cái cái bóng.

Ba tháng trước, hắn và tiểu hoàng đế thực sự không qua lại nhiều, có lúc toàn bộ buổi lâm triều đều không nhất định phải liếc mắt nhìn long ỷ.

Sở Chiêu Du rõ ràng là tức giận, gan to bằng trời, đỏ mặt gọi một tiếng "Hoàng thúc", nhìn mà muốn mạnh mẽ vò dụi y.

Sở Chiêu Du giương khóe mắt nhìn trộm Nhiếp chính vương, nhếch miệng cười, ha, ý thức được bản thân lớn tuổi chưa?

Như là đã nắm giữ được khẩu quyết thần công thuận buồm xuôi gió, y cong mắt, con ngươi liên tiếp gọi vài tiếng, âm cuối kéo thật dài, không tự biết được bản thân giống y như là đang làm nũng.

Tiêu Hành thấp giọng quát lớn: "Ngậm miệng!"

Vừa vặn, xe ngựa xóc nảy một cái, Sở Chiêu Du kinh ngạc kêu lên, lăn vào lồng ngực Nhiếp chính vương.

Lỗ tai dán vào lồng ngực Nhiếp chính vương, âm thanh có quy luật hơi nhanh một chút truyền vào màng nhĩ, y nhất thời buột miệng, "Hoàng thúc cũng bị dọa rồi sao?"

Tiêu Hành hít sâu một cái ce lại miệng Sở Chiêu Du, "Yên tĩnh cho bản vương."

"A ——" Sở Chiêu Du trốn tránh, xem ra là Nhiếp chính vương thật sự ghét y, cánh tay kiềm quá chặt, y trừng mắt nhìn Nhiếp chính vương một cái, đành phải tìm tư thế thoải mái nhắm mắt lại.

Không cho nói chuyện? Thế thì trẫm ngủ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!