Hội đồng liêu nhiệt tình hăng hái
Cục quân khí có địa vị đặc thù, mặc dù nằm trong địa phận thành Bình Ba, lại trực thuộc phủ Thiên Cơ, vũ khí tạo ra trước tiên được nhập vào kho, chờ sau khi cục thẩm định phủ Thiên Cơ phái người tới kiểm tra không còn sai sót gì nữa, mới gửi về các quân. Để tránh việc cục quân khí độc quyền một cõi, chủng loại binh khí do cục quân khí ở các nơi chế tạo đều không giống nhau, kinh thành chuyên tạo thang mây, vũ khí công thành như xe bắn đá, đôi khi chế tạo ít khôi giáp và binh khí ngắn, thành Đoan Lâm chế tạo binh khí dài ngắn cùng ám khí, thành Bình Ba chế tạo binh khí tầm xa như cung tiễn cùng khiên chắn, dụng cụ phòng ngự như khôi giáp. Hai cục còn lại chỉ làm chút linh kiện, hỗ trợ kinh thành và thành Đoan Lâm.
Quy mô cục quân khí thành Bình Ba tuy nhỏ, nhưng đầy đủ năm bộ phận, dưới phân thành năm phòng bao gồm cung thất, nỗ thất, giáp thất, bài thất, tạp thất. (*lần lượt là phòng cung, phòng nỏ, phòng giáp, phòng khiên, phòng lặt vặt)
Mộ Chẩm Lưu giao xong văn thư, liền đi dạo loanh quanh trong dinh thự cục quân khí, chờ sau một nén nhang, lão chưởng cục mới vội vàng chạy đến.
"Ai da, Mộ đại nhân, tân quan tới nhậm chức, Liêu mỗ không tiếp đón từ xa, thứ tội, thứ tội!" Lão chưởng cục khoảng chừng năm mươi tuổi, mặt vuông râu ngắn, diện mạo hồng hào. Theo bước lão đến gần, mùi rượu nồng nặc cũng ào tới trước mặt.
Mộ Chẩm Lưu cười chắp tay nói: "Liêu đại nhân khách khí quá."
Hai người bắt tay vào nhà, một người tràn trề nhiệt tình, một người khiêm nhường lễ độ.
Lời lẽ khách sáo đưa qua đẩy lại, mắt thấy nước trà đang dần nguội đi, lão chưởng cục cuối cùng cũng vào chủ đề chính: "Mộ đại nhân tuổi trẻ tài cao, lại là học trò tâm đắc của Thẩm lão, tiền đồ vô lượng. Có ngươi quản lý cục quân khí, ta yên tâm rồi."
Mộ Chẩm Lưu nói: "Mộ mỗ học nông tài mọn, sau này vẫn cần Liêu đại nhân dìu dắt nhiều lắm."
Lão chưởng cục khoát tay nói: "Già rồi già rồi! Cáo lão hồi hương, cáo lão hồi hương, vừa cáo lão là hồi hương thôi."
Mộ Chẩm Lưu không đổi sắc điệu hỏi: "Liêu đại nhân muốn cáo lão về quê ư?" Y nhớ trước khi đến đây, rõ ràng ân sư đã nói muốn điều lão tới cục quân khí ở kinh sư, xem ra trước khi y tới nhậm chức, văn thư đã được đưa tới rồi.
Lão chưởng cục nói: "Đúng vậy đó, lao lực nửa đời rồi, giờ là lúc nghỉ ngơi thôi. Mặc dù quy mô cục quân khí thành Bình Ba không lớn, lại có mấy thứ mà những nơi khác có thúc ngựa cũng khó đuổi. Nếu Mộ lão đệ ngươi có hứng thú, thì cũng có thể…" Nói được một nửa, lão đột nhiên khép miệng lại, dõi mắt hướng ra phía cửa.
Chỉ thấy năm kẻ mặc áo xanh lục vây quanh một người mặc áo xanh nhạt, loạng choạng chạy tới.
Người chưa vào, tiếng đã tới.
"Mộ đại nhân, cuối cùng ngài cũng tới rồi, để chúng ta chờ đợi thật khổ!"
"Mộ đại nhân, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu!"
"Mộ đại nhân một đường thuyền xe mệt mỏi, vất vả rồi vất vả rồi."
Sáu con người, sáu cái mồm, lập tức nhấn chìm Mộ Chẩm Lưu, y thật chẳng dễ dàng gì mới chào hỏi được từng người một, khi y ngồi xuống, thời gian đã trôi qua nửa chén trà nhỏ rồi. Trong lúc đó, lão chưởng cục vẫn ngồi ngay ngắn trong sảnh đường, không nói một câu.
Kẻ mặc áo bào xanh nhạt chính là cục thừa cục quân khí, là chức vị chỉ đứng sau chưởng cục, tương đương như huyện thừa thuộc huyện lệnh vậy, chủ yếu quản lý công văn ra vào trong cục và việc vặt thường ngày.
Năm người áo xanh lục còn lại chính là năm vị thất lệnh đứng đầu cung thất, nỗ thất, giáp thất, bài thất, tạp thất.
Mộ Chẩm Lưu là quan mới nhậm chức, dĩ nhiên phải nói mấy lời làm thân khiêm tốn: "Mộ mỗ mới đến, sự vụ trong cục còn phải dựa vào các vị chỉ dẫn rất nhiều."
Năm vị thất lệnh cuống quít đứng lên: "Mộ đại nhân khách khí rồi."
Thân hình bài thất lệnh cũng y như chức vị của ông ta vậy, mặt dài hàm rộng, nói chuyện cũng rất cứng rắn: "Mộ đại nhân là đại nhân, chúng ta là thuộc hạ, chỉ có Mộ đại nhân chỉ dẫn cho chúng ta, nào có đạo lý chúng ta đi chỉ dẫn cho Mộ đại nhân."
Lời ông ta nói vốn có ý tốt, chỉ là ngữ khí cứng ngắc, ngược lại cứ như đang trào phúng.
Cả sảnh đường tĩnh lặng.
Mộ Chẩm Lưu cười nói: "Các vị đều là trụ cột của cục quân khí, chúng ta đáng lý nên nương tựa vào nhau, đồng tâm hiệp lực."
Mọi người lúc này mới cười lên, luôn miệng nói phải.
Cục thừa tiếp lời: "Nghe nói hôm qua đại nhân mới vào thành, không biết đang ở chỗ nào? Phía sau cục quân khí cục và dinh quan của đại nhân thông nhau, nếu đại nhân thấy tiện, chi bằng trước tiên đi xem thử một chút, nếu hợp ý, chúng ta lập tức chuẩn bị xe cho đại nhân, mời gia đình của đại nhân tới đây."
Mộ Chẩm Lưu nói: "Mộ mỗ một thân một mình, chưa có gia đình."
Tạp thất lệnh cười ha ha, nói: "Đại nhân dáng vẻ đường đường, tuổi trẻ tài cao, lại chưa thành thân. Chuyện này kiểu gì cũng làm cho tất cả các cô nương trong thành Bình Ba vui lắm đây."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!