Chương 29: (Vô Đề)

Cao thủ so chiêu, chớp mắt thiên biến

Thiên Tuế Gia?!

Đương nhiên Mộ Chẩm Lưu từng nghe về Thiên Tuế Gia, cũng biết "Hậu Cung Tam Thiên" của đương kim hoàng thượng chính là Thiên Diện Hồ* Tịch Đình Vân, Thiên Lý Nhãn** Trạch Thông, cùng với vị Thiên Tuế Gia*** thần bí khó lường này. Cho dù vào thời kỳ hoàng đế tín nhiệm nhất Thẩm Chính Hòa hay Phương Hoành Tà, cũng chẳng có ai hoài nghi, người mới bên cạnh hoàng đế không phải Thiên Tuế Gia. (*: cáo nghìn mặt, **: mắt trông nghìn dặm, ***:

người nghìn tuổi)

Người đó ra tay, tất nhiên là vì Hoàng Thượng.

Như vậy, trước khi ân sư bị thất sủng, ngược lại có thể cũng có chút tín nhiệm.

Nhưng không biết tại sao Thiên Tuế Gia lại phái người đến bảo vệ y.

Mộ Chẩm Lưu thấy nàng hết sức đề phòng, nhớ đến vòng tay phỉ thúy đã vỡ, đè hết nghi vấn trong bụng xuống, lẳng lặng ngồi một bên.

Đột nhiên, xe ngựa rung lắc mãnh liệt.

Quận chúa Thanh Hoành đỡ gáy Mộ Chẩm Lưu, ép y cúi xuống.

Mộ Chẩm Lưu chỉ cảm thấy sau gáy gió lạnh phần phật, ba tiếng "cộc cộc cộc" liên tục vang lên, ba mũi ám tiễn cắm trên vách xe đối diện y.

Quận chúa Thanh Hoành kéo y lại, núp ở trong xe, dặn dò: "Đợi lát nữa ta bảo ngài chạy, ngài phải chạy ngay!" Nói xong nàng chui ra khỏi xe ngựa nhanh như chớp giật.

Ngoài đường chẳng biết đã trống không từ bao giờ, mười hai người sáu trái sáu phải đứng trên mái nhà hai bên đường, ăn mặc đủ kiểu, cái gì nên có đều có, trên mặt đều đeo mặt nạ Hầu Vương*. (*: vua khỉ)

Quận chúa Thanh Hoành nói: "Kẻ xấu phương nào, giấu đầu hở đuôi!"

Lời còn chưa dứt, ba người bên trái ba người bên phải đồng thời rút trường đao đánh về phía nàng!

Quận chúa Thanh Hoành quay người tiếp chiêu, lật hai bàn tay trái phải một phát, mỗi bên nắm ba viên bi, bắn thẳng vào mặt sáu người!

Sáu người vung đao, viên bi bị sống đao cản đường bắn ra, âm thanh "đinh đinh" vang không ngớt bên tai.

Quận chúa Thanh Hoành vọt lên không, hai chân liên tục xoay vần như có sáu chân, mũi chân vừa vặn đá trúng vào viên bi, đám bi giao thoa giữa không trung, hướng góc độ vô cùng xảo trá quỷ dị bắn trúng sáu người. Sáu người chỉ chú ý viên bi đang bắn về phía mình bay đến đâu, không ngờ đám bi lại tráo đổi đối thủ, bất ngờ không kịp đề phòng, mắt cá chân bị viên bi bắn trúng.

Cơn đau trong tưởng tượng cũng không truyền đến mắt cá chân, điều khiến sáu người thất sự cảm thấy kinh ngạc chính là cảm giác đầu gối dường như bị hai cái khoan cắm vào, cơn đau nhức lan ra từ trong xương cốt, nhất thời đau đớn không thể chịu nổi, thi nhau ngã trên mặt đất.

Lại thêm một người nhảy xuống từ trên mái hiên. Kẻ này cũng đeo mặt nạ hầu vương giống như đám người nằm kêu rên trên đất, chỉ là phía trên đôi mắt vẽ hai đường lông mày màu bạc. "Công phu cách sơn đả ngưu* quá đẹp! Ngươi là vị nào trong tứ sứ của Nhã Các, Phong Hoa Tuyết Nguyệt?" (*: một loại chiêu thức võ thuật trong truyền thuyết, có thể quật ngã đối thủ từ khoảng cách xa)

Quận chúa Thanh Hoành nói: "Đi không đổi tên, ngồi không thay họ. Phong Sứ Nhã Các Cảnh Thanh Hoành. Thích khách giấu mặt, còn ngươi đến từ nơi nào?"

Người kia bật cười ha ha: "Sảng khoái lắm!" Gã đưa tay tháo mặt nạ xuống, "Đáng tiếc, ta chưa bao giờ hành tẩu giang hồ, ngươi có nhìn thấy ta cũng không biết được ta là ai." Dưới lớp mặt nạ, khuôn mặt gã vuông vắn, mày rậm mắt to, bình thường không đặc sắc.

Quận chúa Thanh Hoành nói: "Lần này không biết, lần sau tự nhiên sẽ biết."

"Phải có lần sau mới được." Nói xong, người kia ném bay mặt nạ, gập cong ngón tay thành vuốt, chộp về phía mặt nàng.

Quận chúa Thanh Hoành thấy lực vuốt của gã mang theo sức gió, thổi đau mặt nàng, không dám chủ quan, cổ tay động đậy, mười mấy hạt ngọc vàng đồng loạt phóng ra. Tên kia không tránh không né, chính diện nghênh đón, hạt ngọc tới cách thân thể gã ba tấc thì lại tự động bắn ngược ra!

Quận chúa Thanh Hoành giật mình. Nội công tu vi nhường này thì có là các chủ Nhã Các Bách Hương Ngưng cũng phải cam bái chịu thua!

Trong chớp mắt, tên kia đã đến gần, ngón tay có vết chai dày từ từ vươn ra phía trước, tốc độ cực chậm nhưng lại khiến người ta tránh cũng không được.

Quận chúa Thanh Hoành liên tục thay đổi năm sáu thân pháp, ngón tay kia từ vẫn cứ thế tới gần ấn đường nàng gần thêm chút nữa, gương mặt xinh đẹp lập tức mất sắc, bước chân bắt đầu chênh vênh, gót chân như thể vấp phải cái gì, ngã ra đằng sau.

Ngựa đột nhiên giương vó hí vang!

Tên kia hơi giật mình, ngừng tay.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!