Cận Vũ Thanh nhón chân chạy trong những nơi chưa bị lửa lớn nuốt chửng, cuối cùng cũng nhìn thấy bóng dáng chiếc áo choàng đen đó, giữa đám ma linh máu me xác chết la liệt, như một ác linh có thể triệu hồi ma quỷ.
Lửa càng lúc càng lớn, Tinh Linh nhảy nhót quay đầu nhìn lại, hướng về phía hang động họ tạm trú đã cuồn cuộn khói đen, ngọn lửa hừng hực thiêu rụi mọi thứ xung quanh thành tro bụi hôi khét, lưỡi lửa l**m lên bộ lông của đám ma linh khiến chúng càng thêm cuồng loạn tức giận, bất chấp tất cả mà chạy trốn ra khỏi rừng.
Rừng Kunxi tuy đã biến dị, trong đó ma khí nồng đậm, ma linh sinh sôi nảy nở, nhưng có lẽ một sức mạnh vô hình nào đó đã tạo ra một rào cản tự nhiên ở đây, ma linh hiếm khi xông ra khỏi rừng gây họa cho đại lục.
Hiện tại lửa cháy ngút trời, khu rừng không còn là nơi ở an toàn nữa, sớm muộn gì cũng sẽ bị thiêu rụi trong trận lửa lớn này, đến lúc đó những con ma linh không nhà không cửa tràn vào đại lục, cho dù Arian không tự mình ra tay, đại lục Orlando cũng coi như xong.
Nhưng nhiệm vụ của Cận Vũ Thanh vẫn chưa kết thúc, hệ thống vẫn chưa phán định thất bại, điều đó có nghĩa là chuyện này vẫn còn có thể cứu vãn.
Đối với Arian, y luôn có cách để cậu bình tĩnh lại. Việc cấp bách hiện tại, lại không phải là thanh niên áo choàng đen đang tức giận kia, mà là làm thế nào để ngăn chặn ma linh tràn ra ngoài, gây ra thảm họa không thể cứu vãn cho Orlando.
Nhưng điều quan trọng nhất là, trên người y không còn chút linh lực nào, ngay cả một con ma linh thú cấp thấp cũng không đánh lại nổi, huống hồ gì là cơn thủy triều ma linh đông như châu chấu này.
Cận Vũ Thanh chân không ngừng chạy, trong lòng lại gọi: "Năm Trăm Năm, có chiêu gì thì mau lấy ra hết đi, không phải mi tự xưng là thân thiện với người dùng sao?!"
Hồi lâu sau, Cận Vũ Thanh đợi đến mức sắp nổi điên rồi, hệ thống mới lười biếng trả lời một câu: "Đinh... người trải nghiệm số 14, anh có chắc chắn muốn nhận gợi ý của hệ thống không? Gợi ý lần này sẽ trừ 1000 điểm Đế Vương Trị đó!"
"..." Tên keo kiệt bóc lột nhà mi, tao tổng lại cũng chẳng có bao nhiêu điểm, mi trừ của tao một phát đã một ngàn!
Một bóng đen lớn từ trên đầu lướt qua, Cận Vũ Thanh theo phản xạ ngẩng đầu nhìn, lại là một bầy đại bàng cánh lớn cuồng hóa cấp cao! Đại bàng cánh lớn thân hình khổng lồ, thường ẩn náu trong những tổ chim sâu trong rừng, ăn những con ma linh xông vào tổ. Một khi ra khỏi tổ, cánh của chúng che trời lấp đất, móng vuốt như móc sắt, tàn sát làng mạc khắp nơi, ăn no căng bụng rồi mới chịu về tổ.
Một con đại bàng cánh lớn đã từng làm tộc Tinh Linh chết và bị thương mấy chục thần sứ, bây giờ là một bầy... một bầy! Một khi chúng thành đàn bay ra khỏi rừng Kunxi, đối với đại lục Orlando tuyệt đối là một tai họa diệt vong.
So với việc nhiệm vụ thất bại, trừ một ngàn điểm thì có là gì!
Cận Vũ Thanh vừa chạy vừa nói: "Năm Trăm Năm! Mau mau mau, gợi ý gì, tôi muốn!"
[Đinh! Chúc mừng ký chủ học được kỹ năng tối thượng một lần
- Dục Hỏa Trùng Sinh. Kỹ năng này là cấm thuật bí mật của tộc Tinh Linh, niệm thần chú được hiển thị trong kỹ năng sẽ lấy chính sinh mệnh của bản thân làm điều kiện kích hoạt, lấy ma lực hắc ám của trời đất làm môi giới, lấy bản thân làm trung tâm để giải phóng một vòng tròn trị liệu tối thượng.
Giải phóng kỹ năng thành công sẽ trừ 1000 điểm Đế Vương Trị, xin ký chủ sử dụng cẩn thận.]
Cận Vũ Thanh nghe xong khóe mắt co giật: "... Xin hỏi."
Sau tiếng nhắc nhở của hệ thống, y nói: "Sau khi giải phóng kỹ năng tôi có chết không? Nếu tôi chết thì nhiệm vụ chính tuyến phải làm sao?"
[Đinh! Người trải nghiệm số 14, anh...]
"Loy?!"
Một tiếng hét kinh ngạc át đi giọng nói của hệ thống, thu hút ánh mắt của Cận Vũ Thanh, y nhìn thấy Todd
- không, nhìn thấy bộ trang phục vàng trắng tượng trưng cho vương quyền trên người hắn ta, nên hiểu bây giờ phải gọi hắn ta là vua rồi
- đang bị một đám ma linh vây quanh l**m láp ngửi ngửi, mình mẩy đầy nước bọt ma linh.
Các thần sứ cũng theo tiếng kêu kinh ngạc của Todd quay đầu nhìn.
Một Tinh Linh dáng người nhẹ nhàng nhảy nhót qua lại giữa các cành cây, như đang khiêu vũ cùng ngọn lửa đang bùng cháy dữ dội, một lưỡi lửa men theo thân cây l**m lên chiếc áo choàng đá mực của Tinh Linh. Y vung tay ném chiếc áo choàng đi, cú nhảy cuối cùng như một con bướm bạc cánh tung bay giữa không trung, nhẹ nhàng đáp xuống đất, đứng sóng vai cùng con ma linh tóc đen cao ráo tuấn mỹ.
Áo choàng trắng có hoa văn bạc tinh xảo, trên mái tóc vàng óng lười biếng cài một chiếc trâm cài tóc pha lê lấp lánh, trừ việc sắc mặt có chút quá tái nhợt, phong thái lại không hề thua kém lúc còn tại vị.
"Loy, y còn chưa chết?" Mọi người kinh hãi xen lẫn kinh ngạc.
"Y lại còn sống, còn qua lại với ma linh."
"Nhìn cánh của y kìa, đã bị ma hóa rồi!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!