Chương 33: (Vô Đề)

35.

Dẫu thế nào, triều vẫn phải vào chầu. Không ít đại nhân đến chúc mừng ta, ta chỉ nhàn nhạt gật đầu. Cúi đầu bước đi, bất giác đụng trúng một người.

Ngẩng lên, là Triệu Hành Giản.

Mắt ta chợt cay xè, giọng cứng lại:

"Huynh cũng muốn chúc mừng ta tìm được lương duyên tốt?"

Hắn lắc đầu.

"Không phải đã nói rồi sao? Nếu có hiểu lầm, phải kịp thời nói rõ. Ta biết, muội không có tình ý với Tề Vương."

Ta suýt nữa lại bật khóc.

Hắn tiếp tục nói:

"Hôm đó ở biên thành, lúc muội lao tới ôm ta, Tề Vương đã ở ngay bên cạnh. Ánh mắt hắn lúc ấy toàn là mất mát, ta liền hiểu, hắn chưa từng thật sự buông tay. Ta đã sớm viết thư về nhà, thỉnh cầu phụ mẫu đến bàn chuyện hôn sự của chúng ta. Không ngờ Tề Vương ra tay nhanh đến vậy."

Ta hít hít mũi:

"Hôn sự của chúng ta?"

"Ừ, hôn sự của chúng ta."

Thánh chỉ tứ hôn đã ban xuống, bây giờ vào cung nói ta đã có hôn ước. Đó là khi quân phạm thượng, không phải gia tộc như ta có thể gánh vác. Triệu Hành Giản bảo ta đừng lo. Hắn nguyện dâng hôn thư lên hoàng thượng. Nếu có tội, hắn một mình chịu hết.

Thật ngốc, quá ngốc.

Mẫu thân của Tạ Thính Trúc lâm bệnh, theo tình theo lý, ta và Triệu Hành Giản đều phải đến thăm. Vốn nghĩ chàng sẽ không ở nhà, hoàng thượng đã lệnh cho chàng kiêm nhiệm chức Hữu thừa, mỗi ngày bận đến mức không thấy bóng dáng. Không ngờ, lúc ta đến, chàng lại có mặt.

Thăm bệnh xong, cáo từ. Đúng lúc ta xoay người, Tạ Thính Trúc đột nhiên gọi ta lại. Chàng hỏi ta về chuyện tứ hôn. Người đời vẫn nói, ta có phúc khí mấy kiếp mới được gả vào vương phủ. Bảo rằng ta trèo cao.

Nhưng ta chưa từng có ý định bám víu vào quyền quý.

"Đại nhân cũng cho rằng đây là một mối hôn sự tốt sao?" – Ta hỏi.

"Ta vốn không xứng với Tề Vương, nên phải biết ơn vì được gả vào sao?"

Tạ Thính Trúc lắc đầu:

"Những gì nàng theo đuổi, vốn không phải là vinh hoa. Chỉ là bình yên mà thôi. Nàng là một nữ tử rất tốt, xứng đáng với bất cứ điều gì."

Chàng nói xong, bảo ta đừng lo lắng quá.

Liệu có phải chuyện này vẫn còn cơ hội xoay chuyển?

Hôm ấy, ta định thông qua Quận chúa Giang Uyển để tìm gặp Hoàng hậu. Không ngờ, trong cung lại gặp Tạ Thính Trúc. Chàng thấy hôn thư trong tay ta, hỏi ta có phải vì chuyện tứ hôn mà đến.

Thấy ta gật đầu, chàng nói:

"Chuyện đã kết thúc rồi. Tề Vương đã chủ động thỉnh cầu bệ hạ thu hồi thánh chỉ."

Ta trợn tròn mắt. Nhưng chàng không giải thích gì thêm, chỉ xoay người rời đi. Lại thêm một bí ẩn mà ta không thể biết.

Không lâu sau, hình ngục tư của Hình bộ có một vị trí trống, ta được bổ nhiệm làm Lục sự. Công việc chính là ghi chép hồ sơ vụ án.

Quận chúa Giang Uyển cũng làm việc trong Hình bộ, ta trở thành thuộc hạ của nàng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!