Nhớ lại dáng vẻ tiều tụy của hắn, ta không khỏi lo lắng.
Lập tức sai phòng bếp hầm nhung hươu cùng những món bổ dưỡng, sau đó tự mình đến tiệm thuốc lấy ít thuốc bổ thân thể, bảo Thúy Dao mang đến cho Lục Hạc An.
Thúy Dao mặt mày đầy vẻ bất mãn:
"Phu nhân đau lòng cho lão gia, nhưng cũng nên nghĩ đến bản thân mình chút chứ? Lão gia ngày ngày ở chỗ Giang di nương, phu nhân lại bảo nô tỳ mang thuốc bổ sang, chẳng mấy chốc Giang di nương mang thai, lúc đó vị trí của phu nhân sẽ lâm nguy!"
Ta nhấp một ngụm trà, điềm nhiên đáp:
"Phu quân khen ta độ lượng, ta không thể để người thất vọng."
Thúy Dao dậm chân, cuối cùng vẫn phải đi.
Không ngờ, lời Thúy Dao lại thành sự thật.
Chỉ vài ngày sau, đã có tin báo.
Quả nhiên, Giang Vân Sinh đã có thai.
Ta tính lại ngày tháng, cũng gần đến lúc rồi.
Thật mong chờ ngày đó quá.
Giang Vân Sinh, ngươi nhất định đừng để ta thất vọng.
Giang Vân Sinh không để ta chờ lâu.
Nàng nói rằng hôm ấy là sinh thần của mình, bảo Lục Hạc An xin nghỉ ở nhà cùng nàng, còn đặc biệt bày tiệc, mời tất cả thê thiếp trong phủ đến chúc mừng.
Tất nhiên ta cũng có mặt.
Nhân lúc Lục Hạc An bị một vị di nương khác vướng víu, Giang Vân Sinh tiến lại gần, bắt chuyện với ta.
"Ngươi có biết không? Sau hôm đó, ta đã nghĩ rất nhiều."
"Muội muội đã nghĩ gì vậy?"
Giang Vân Sinh nhếch môi cười lạnh, không một tiếng động:
"Tất nhiên là nghĩ cách để giec ngươi."
Ồ? Ta thấy hứng thú.
"Ta từng nghĩ thuê người giec ngươi, nhưng ngươi có người ngầm bảo vệ, chẳng những khó thành công mà còn dễ để lại manh mối, vậy nên cách này không ổn."
"Ta cũng từng nghĩ tra xét quá khứ của ngươi. Dù sao, kẻ qua sông đều lưu lại dấu chân, bàn tay ngươi dính đầy mạng người, nhất định sẽ còn vài bằng chứng. Nhưng tâm tư ngươi quá cẩn mật, e rằng sớm bị ngươi phát hiện và can thiệp, cách này vừa tốn thời gian lại khó khăn."
Ta nhướn mày, ra hiệu cho nàng tiếp tục.
"Ta cũng từng nghĩ sẽ dùng một nam nhân, lập bẫy vu khống ngươi tư thông. Cách này có thể thành công cao hơn, nhưng ngươi cùng lắm là bị dìm lồng heo hoặc đánh chec, lại quá dễ dàng cho ngươi."
Nàng nói một hồi không vào trọng điểm, ta có phần mất kiên nhẫn:
"Vậy cuối cùng muội muội chọn cách gì?"
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
"Đôi khi, cách càng đơn giản lại càng hữu hiệu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!