Dưới chân núi của Chính Đức Viên có một cái hồ thiên nhiên.
Ông cụ Cố ngoại trừ thích trồng hoa nuôi cá ra thì lúc không có việc gì cũng có thói quen thả câu, hôm nay lúc Cố Trầm Chu quay về thì vừa lúc đuổi kịp được ông nội của mình đến bên hồ thả câu.
Anh cầm chóp mũ rơm cùng bàn ghế đi về phía hồ, khi đến được nơi thì đúng lúc nhìn thấy ông cụ Cố vung cần câu, một con cá chép từ trong hồ nhảy ra mang theo một chuỗi hạt nước, lúc rơi xuống mặt cỏ còn không ngừng quẫy quẫy đuôi.
Ông nội.
Cố Trầm Chu đi lên phía trước đặt bàn ghế nhỏ bên cạnh ông cụ Cố, đồng thời đội mũ rơm lên, nháy mắt đã không khác gì một người câu cá bình thường ở bờ sông. Anh khom người giúp ông cụ Cố gỡ lưỡi câu trên con cá ra, thả con cá nhìn có vẻ rất ngon lành kia vào trong giỏ cá đã được rót đầy nước.
Ông cụ Cố có chút bất ngờ khi thấy Cố Trầm Chu đến đây:
"Sao hôm nay không ăn cơm bên nhà ông thông gia?"
Bắt đầu từ nhỏ, mỗi lần Cố Trầm Chu đến nhà họ Thẩm thì ngoài việc thật sự có chuyện ra đều ít nhất sẽ ở lại đó ăn cơm trưa.
"Giữa chừng Hạ Hải Lâu đến tìm cháu."
Cố Trầm Chu nói.
"Thằng nhóc nhà họ Hạ à."
Chuyện của Hạ Hải Lâu thỉnh thoảng cũng sẽ truyền vào trong tai ông cụ Cố, Cố lão ừm một tiếng rồi rồi không nói gì nữa.
"Lại đây câu cá với ông một lát."
Cố Trầm Chu cười chỉ chỉ vào cái mũ rơm của mình:
"Đã sớm chuẩn bị tốt rồi ông nội."
Cố lão mỉm cười, lại chuyển lực chú ý lên cần câu vừa thả xuống. Lúc Cố Trầm Chu bắt đầu câu thì không nói chuyện phiếm với ông cụ Cố, nói về chuyện của bản thân mình, cũng nói về những chuyện khác, còn nói đến kì tuyển cử mới không còn xa nữa.
"Ông nội, người lần này điều động nội bộ có phải nhà họ Hạ không?"
Cố lão không nói gì, chỉ nhìn động tĩnh trên mặt nước, một lúc lâu sau mới nói:
Đây là con tự đoán.
"Nhà họ Cố chúng ta thì sao?"
Cố Trầm Chu nhẹ giọng hỏi.
Vấn đề là về nhà của mình, nói sẽ dễ hơn nhiều, Cố lão đáp:
"Vị trí của cha con ngồi nếu không có sai lầm gì lớn thì sẽ không thay đổi, có lẽ sẽ được điều chuyển một chút."
"Không phải là tiến thêm một bước ạ?"
Cố Trầm Chu hỏi. Cố lão không tỏ vẻ gì với câu hỏi có chút lớn mật này, chỉ lắc đầu:
"Không phải chuyện đơn giản như thế. Cha con làm việc công trong bộ Tổ chức đang rất ổn thỏa, chuyện này rất tốt nhưng cũng không tích lũy được quá nhiều quan hệ. Hơn nữa vị trí này ngồi mười mấy năm ổn định là tốt, một khi thay đổi liền có nghĩa là thế cục sẽ rối loạn."
Cố Trầm Chu ậm ừ nhưng không nói tiếp.
Cố lão lại bất chợt hỏi:
"Gần đây con vẫn chú ý đến Liễu Giang à?"
Ông nội…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!