Chương 34: Kỳ phùng địch thủ

Hạ thiếu gia.

Cố Trầm Chu bất chợt quay lại đối diện với Hạ Hải Lâu.

Khoảng cách trong toilet không lớn, hai người tuy rằng không có thể hình cao lớn nhưng cũng không gầy yếu, Cố Trầm Chu bất chợt quay đầu lại khiến hai gương mặt cách nhau quá gần, Hạ Hải Lâu hơi choáng váng một chút lại cảm thấy mình bị đối mắt đen sâu thẳm kia nhìn thấu.

"Hạ thiếu gia cảm thấy tôi là người như thế nào?"

Cố Trầm Chu hỏi.

Cố thiếu gia –?

Hạ Hải Lâu còn đang ngắm nghía đôi mắt trước mặt này.

"Cố thiếu gia đương nhiên là không tệ, rất không tệ."

Hắn đáp.

"Hạ thiếu gia cảm thấy tôi không xử lý được chuyện này?"

Cố Trầm Chu cười nói.

"Tôi chỉ cảm thấy có lẽ Cố thiếu gia không quá thích hợp tự mình xử lý chuyện này."

Sắc mặt Hạ Hải Lâu không hề thay đổi tiếp lời.

Vì sao?

Cố Trầm Chu hỏi.

Lần này Hạ Hải Lâu không tiếp tục trả lời.

Phu nhân của Bộ trưởng Tổ chức Cố là mẹ kế của Cố đại thiếu gia trong kinh thành, quan hệ của vị Cố đại thiếu gia này và mẹ kế lại không tốt. Chuyện đồn thổi này đã sớm không còn là mới mẻ trong giới, rất nhiều người ở nơi này đều hiểu rõ.

Nhưng mà, Hạ Hải Lâu nghĩ, đồn thổi cũng chỉ là đồn thổi, Cố Trầm Chu chưa bao giờ biểu hiện trực tiếp hoặc gián tiếp với bên ngoài rằng mình bất hòa với người nhà – cho dù từng có một hai lần trước khi anh ra nước ngoài, nhưng bữa tiệc sinh nhật long trọng mấy tháng trước ở sơn trang trên núi Thiên Hương mà anh ta tổ chức cho Cố Chính Gia kia đã đủ để tiêu diệt toàn bộ.

Thấy Hạ Hải Lâu không trả lời, Cố Trầm Chu nói:

"Hạ thiếu gia ngược lại thật quan tấm đến tôi. Cảm ơn, nhưng mà…"

Ánh mắt của Hạ Hải Lâu từ đầu đến cuối vẫn nhìn thẳng vào mắt Cố Trầm Chu. Qua những lời này, cuối cùng hắn cũng hiểu được những cảm xúc ẩn giấu trong đôi con ngươi đen láy bình tĩnh này: bình tĩnh, thờ ơ, lạnh lùng, lãnh khốc.

Đánh giá trắng trợn.

Bàn tay Hạ Hải Lâu đặt bên mép bồn, hắn nghe thấy Cố Trầm Chu nói tiếp:

"Nhưng Hạ thiếu gia có thể đừng đặt quá nhiều lực chú ý lên những nơi khác mà không chỉ là…"

Anh nhẹ nhàng dừng lại một chút.

"Hai vị Thị trưởng và Bí thư thị ủy của Liễu Giang."

"Vậy thì quá bằng dùng dao giết trâu để mổ gà rồi."

Cố Trầm Chu mỉm cười nói một câu cuối cùng rồi gật gật đầu với Hạ Hải Lâu, rời khỏi toilet.

Hạ Hải Lâu nâng tay sờ sờ hai má có hơi nóng lên, lấy di động ra bấm một dãy số.

Đối phương nhanh chóng nhấc máy:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!