Chương 5: (Vô Đề)

Chung Ý đầu đầy dấu chấm hỏi, kinh ngạc còn chưa hỏi ra lời thì tiếng còi của trọng tài đã tuyên bố thành viên hai đội ra sân.

Thành viên hai đội lúc này đều tiến vào trạng thái chuẩn bị.

Mạnh Tư Duy luôn là thành viên phát cầu, cô nặng nề hít một hơi, tay nắm chặt cây cơ đứng ở vị trí giữa sân bóng, đối diện là thành viên chủ lực của đối phương.

Ánh mắt hai người va vào nhau.

Có đôi khi mấy giây ngắn ngủi nắm tay đối mặt của hai cầu thủ trước khi bắt đầu trận đấu đều vô cùng quan trọng, đây là một trận đấu tâm lý không có khói lửa, mà những vận động viên đứng đầu, thậm chí lúc hai bên  bắt tay trước khi thi đấu cũng có thể cảm giác được thắng thua trận đấu này như thế nào trong lòng.

Mà bây giờ, quả cầu đang yên lặng nằm ở vị trí trung tâm, cách thành viên phát bóng của hai đội cùng một khoảng cách, xa như nhau, gần như nhau.

Nhịp tim rõ ràng và bình tĩnh.

Trong không khí vô cùng yên tĩnh, một tiếng ra hiệu vang lên, trọng tài thổi còi bắt đầu trận đấu.

Sau đó, trong nháy mắt, người mang áo số 7 như một ngọn lửa, quả cầu kia đã nằm dưới sự khống chế của cây cơ của cô.

Trận đấu tranh tài mạnh mẽ bắt đầu.

"Tốt!" Lão Hàn nhìn Mạnh Tư Duy khống chế bóng vượt qua  người đối phương mà lớn tiếng cổ vũ.

Ngay từ lúc bắt đầu, tiết tấu  của trận đấu hôm nay đã  nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Hai đội đều áp dụng lối chơi tấn công nhanh, đến nỗi mà liên tục phải tạm dừng trận đấu và thay người vì lý do bị thương, lúc nghỉ ngơi giữa trận, tất cả thành viên gần như mệt đến mức ngay cả nói chuyện cũng không muốn, nửa hiệp sau, sau một thời gian dài suy kiệt thể lực, rõ ràng đã có người không chống đỡ nổi.

Nhưng chuyện thể lực không chịu nổi này dường như không bao gồm người chơi chính số 7 Mạnh Tư Duy của Trường Nghi.

Khi cầu thủ được thay ra vì thể lực suy kiệt, không thể không đổi người để duy trì nhịp độ trận đấu, chỉ có duy nhất một người từ đầu đến cuối đều kiên trì trên sân thi đấu, từ tốc độ chạy đến tốc độ chuyền bóng trong suốt trận gần như không chịu bất kì ảnh hưởng gì, lúc người thi đấu chính của đối thủ không thể không thay người để ra ngoài nghỉ ngơi, tiết tấu của cô cũng không hề chậm lại.

Lúc này mọi người mới phát hiện số 7 của Trường Nghi trong trận đấu này đã bộc phát sức mạnh và sức chịu đựng kinh người.

Mãi đến giây phút cuối cùng của trận đấu, lúc tiếng còi tuyên bố trận đấu kết thúc vang lên, thiếu nữ dường như không biết mệt mỏi kia cuối cùng cũng cúi người chống hai tay ở đầu gối, mồ hôi rơi từng giọt từng giọt xuống sàn gỗ.

Đôi mắt Mạnh Tư Duy bị mồ hôi thấm vào có chút đau nhức, cô ngẩng đầu nhìn về hướng kia một chút.

Mẹ của cô đã đứng lên lớn tiếng khen hay với cô, mà vị trí bên cạnh bà, nam sinh xa lạ kia dường như không có hứng thú với trận đấu này, cậu ta vẫn luôn gác chân cúi đầu chơi điện thoại.

Mạnh Tư Duy thở hổn hển, sau khi đứng dậy bị đồng đội kích động hưng phấn ôm lấy, xác nhận xong kết quả thi đấu, trên mặt cuối cùng cũng lộ ra nụ cười tươi.

Cuối cùng trung học Trường Nghi cũng một lần nữa tiến vào tứ kết sau nhiều năm, bắt kịp thành tích tốt nhất trong lịch sử.

Tiến vào tứ kết đồng nghĩa với việc chỉ còn cách trận chung kết một bước nữa.

Trận đấu top tám ngày hôm nay đối thủ cũng thua một cách tâm phục khẩu phục, lúc Mạnh Tư Duy bắt tay với đội trưởng của đối phương còn ôm một cái, đối phương nói chúc mừng với cô.

Nếu như là trận đấu vòng bảng lúc trước, mấy người bọn Từ Đạt Long còn châm chọc nói chẳng qua là vì vận may tốt thì trận đấu hôm nay đã đủ để khiến những người kia ngậm miệng.

Mấy ngày sau đó toàn bộ Trường Nghi đều tràn ngập tin về trận đấu này, không ngờ năm ngoái đến trận vòng bảng còn không vào được, thế mà năm nay đội thi đấu của trường đã xông thẳng vào tứ kết, lúc nghỉ giữa giờ có không ít người đều say sưa nói đến trận đấu top tám kia, còn nghĩ nếu như vận may tốt thì không chừng năm nay có thể tạo nên kì tích giống như trong truyện manga gì đó cũng nên, mãi đến khi có kết quả phân đội thi đấu tứ kết, Trường Nghi vốn đang rất mong đợi lại bắt đầu ỉu xìu.

Vì đối thủ mà bọn họ rút được chính là Minh Anh vẫn luôn tranh vị trí số một hai với Sùng Đức.

Cũng không biết có phải do trọng tài cố ý hay là do ý trời , Minh Anh và Sùng Đức năm nào cũng không bị phân vào cùng một nhóm, mà đều được phân đến giải quyết hai đội nhỏ còn lại trong tứ kết, sau đó lại gặp nhau trong trận chung kết đỉnh cao.

Đội thi đấu của trường Trường Nghi chưa từng thắng nổi khi đối mặt với đội thi đấu của hai trường Minh Anh và Sùng Đức.

Vòng bán kết được tổ chức ở trường Minh Anh, ngày thi đấu hôm đó chỉ có một nhóm nhỏ học sinh của trường Trường Nghi đến xem thi đấu, toàn khán đài cơ bản đều là học sinh của trường Minh Anh, trên khán đài có không ít cờ và băng rôn cổ vũ cho bọn họ.

Dường như từ lúc bắt đầu trận đấu này đã được định sẵn kết quả, nhưng ai ngờ rằng kết quả cuối cùng lại nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!