Bởi vì mỗi khi nhận được cuộc gọi báo cảnh sát của nhân dân, nơi nhận thông tin của đồn cảnh sát sẽ luôn vang lên "Bạn có thông tin báo cảnh mới, vui lòng kiểm tra và nhận", nghe rất giống người bán hàng đang giải quyết đơn đặt hàng take away. Vì vậy, thông tin báo cảnh được một số người gọi đùa là đơn đặt hàng "bắt" của cảnh sát.
Với tư cách là một cảnh sát, Mạnh Tư Duy sẽ phản đối nếu như nghe tin một cô gái trẻ tuổi nào đó đồng ý thuê chung nhà với người khác phái, thậm chí cô sẽ thực hiện một phần phê bình giáo dục. Những phụ nữ độc thân bình thường phải làm việc vất vả ở bên ngoài một mình, học được cách bảo vệ mình là một điều rất quan trọng.
Nhưng bây giờ khi mọi chuyện ập đến trên đầu cô, Mạnh Tư Duy mới nhận ra rằng thực tế không đơn giản như những lời lý thuyết suông. Nếu không phải vì cuộc sống ép buộc, thì ai cũng muốn một mình sống ở trên tầng của một chung cư cao cấp, mười ngón tay không chạm vào nước, việc dọn dẹp vệ sinh, một ngày ba bữa đều giao cho bảo mẫu.
Hơn nữa, ưu điểm của cô là không nên coi cô là một phụ nữ độc thân yếu đuối bất lực. Chỉ cần dựa vào nghề nghiệp của cô, nếu ai dám có ý nghĩ xấu xa, như Chung Ý miêu tả thì đúng là "Dám động thổ trên đầu Thái Tuế (1)", "Kẻ điên gan to bằng trời", "Hành hung cảnh sát tội thêm ba bậc", "Tự chui đầu vào lưới trong vài phút", "Rảnh rỗi đến nỗi muốn tìm nhà tù để ngồi" đây mà.
Lùi lại một bước mà nói, dù thực sự gặp phải chuyện gì, đối với những game thủ nam trầm mê trên internet lười vận động, cô có thể dễ dàng quật ngã hai người bằng một tay.
Hơn nữa cho dù giới tính có hạn chế cô thì thế nào chứ. Mạnh Tư Duy nhớ đến Mao Lệ Lệ, kiểu người bề ngoài trông sạch sẽ, xinh đẹp nhưng cuối cùng lại có thói quen sinh hoạt riêng tư lộn xộn mới càng khiến cô suy sụp thêm.
Nghĩ đến khăn giấy rác và hạt táo ở chỗ Mao Lệ Lệ, Mạnh Tư Duy thấy tê cả da đầu. Cô lập tức gửi tin nhắn Wechat cho người môi giới, nói với người môi giới rằng bây giờ cô không giới hạn giới tính, nhưng nhất định phải yêu thích sự sạch sẽ.
Người môi giới trả lời "Ok."
…………….
Người môi giới tiếp tục dẫn mọi người đến xem nhà, trong đó một lần tình cờ gặp phải lúc Mạnh Tư Duy đang ngủ bù trong phòng. Có một người thuê nhà trông có vẻ hài lòng với ngôi nhà, cuối cùng thấy Mạnh Tư Duy ngủ trong phòng, biết cô là một cảnh sát liền bỏ cuộc.
Bởi vì người thuê nhà kia cho biết anh ấy làm việc trong lĩnh vực truyền thông. Bình thường dành nhiều thời gian ở nhà, ban ngày anh ấy thích chơi game, xem chương trình phát sóng trực tiếp và nghe nhạc. Nếu như một người thuê nhà khác muốn ngủ bù vào ban ngày thì rất khó để không gây ra tiếng ồn.
Dù không thuê nhà nhưng Mạnh Tư Duy lại có ấn tượng rất tốt với người theo lĩnh vực truyền thông này. Thoải mái nói ra vấn đề trước khi thuê một căn nhà như thế này là tốt rồi, so với việc phát hiện ra đủ loại mâu thuẫn sau khi thuê cùng nhau thì tốt hơn nhiều.
Trong tuần này cô phải trực hai ca đêm. Bên trong khu vực quản lý của phân cục Trung Ninh là một trong những khu kinh doanh thịnh vượng nhất ở thành phố C. Xung quanh đây có nhiều phố ẩm thực, phố thương mại, còn có một phố bar, cuộc sống về đêm vô cùng phong phú nên tình hình trị an vào buổi tối còn nhộn nhịp hơn so với ban ngày, bình thường chưa làm việc xong mà trời đã sáng.
Lại thêm một ca đêm khác, phân cục Trung Ninh, Cảnh Bằng quay đầu nhìn Mạnh Tư Duy, người đang lấy nước trước máy lọc nước để pha cà phê.
"Tiểu Mạnh, vấn đề về nhà cửa của em bây giờ thế nào rồi? Chủ đầu tư có nói khi nào thì bàn giao nhà không?"
Mạnh Tư Duy thổi hơi nước trắng trên ly nước, nghe thấy Cảnh Bằng hỏi cô, liền đáp: "Không có."
"Mỗi lần đến đó đều thấy mấy công nhân kia đang sửa chữa, cũng không biết muốn sửa đến năm nào tháng nào nữa."
"Ôi, nhà đang xây chính là bất lợi ở điểm này đây." Cảnh Bằng lắc đầu, "Đúng rồi, gần đây có phải em đang tìm bạn thuê cùng nhà phải không, đã tìm được chưa?"
Mạnh Tư Duy bỗng dừng lại.
Việc cô đang tìm bạn cùng nhà chắc là do Chung Ý nói với bạn trai của cô ấy, sau đó Châu Vũ An nói với Cảnh Bằng.
Mạnh Tư Duy lại bắt đầu lo lắng về ngày thanh toán tiền thuê nhà sắp tới: "Vẫn chưa tìm được."
"Gần đây có ít người thuê nhà."
Cảnh Bằng: "Lương của chúng ta cũng thấp."
Anh ấy lấy điện thoại di động ra: "Màn hình điện thoại của anh đã hỏng gần nửa năm rồi còn chưa được thay cái mới đâu, tạm dùng vậy."
Mạnh Tư Duy cười: "Chị dâu quản chặt như vậy sao?"
Cảnh Bằng mở trang web video, ở trang chủ vào phần chương trình giải trí tìm mấy lần cũng không thể tìm được thông tin quảng cáo của "Người bảo vệ", cuối cùng nhập tên vào thanh tìm kiếm mới tìm ra được.
Anh ấy ấn mở đoạn video tuyên truyền có rải rác trên trang web video, sau đó tìm cảnh quay của chính mình trong video dài 2 phút rưỡi này.
"Trên camera trông anh cũng không tệ lắm nha." Cảnh Bằng cười và vẫy tay với Mạnh Tư Duy, "Tiểu Mạnh, nhìn này, em cũng có ở trong đó."
Mạnh Tư Duy bưng cốc nước đi tới, nhìn thấy mình đang nhận báo cảnh ở trên camera.
Mạnh Tư Duy mỉm cười, đang định nhờ Cảnh Bằng gửi đường link cho cô để cô chia sẻ cho mẹ mình, thì nơi nhận thông tin của đồn cảnh sát bỗng nhiên vang lên một câu vừa quen thuộc vừa hồi hộp, được mệnh danh là đơn đặt hàng "Bắt", "Bạn có tin báo cảnh mới, xin kiểm tra và nhận."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!