Chương 7: Bóng tối mập mờ

Cả thân người Y Tịnh run lên, chưa biết làm sao thì cửa phòng có người mở ra, cô chỉ kịp xoay người cầm chiếc gối đánh tới tấp người bước vào...

-" Á........ Buông ra... buông.."

-" Là anh, đừng sợ "

Chiếc gối bị Trình Viện ném đi kéo lấy Y Tịnh ôm vào lòng, Y Tịnh thở hỗn hển. Cô ngẩng mặt ngơ ngác nhìn anh trong bóng tối...

-" Sao lại là anh.. không phải anh đi rồi sao?"

-(.............)

Khi anh chạy ra khỏi khu phố, cũng là lúc cả khi chung cư chìm trong bóng tối.. Anh sợ cô ở nhà một mình sẽ hoảng sợ nên mới quay về... Bất quá bây giờ anh lại không có thời gian để giải thích vì tâm trí anh bây giờ đặt vào một chuyện khác..

Cả cơ thể mềm mại của Y Tịnh được bao trọn trong ngực Trịnh Viện nên lúc này anh cảm nhận rất rõ những đường cong lồi lõm mềm mại của cô đang không ngừng ma sát trên người anh...

Trong bóng đêm tối, Y Tịnh cố gắng nhìn vào mắt anh, cảm nhận hơi thở anh nóng hổi phả vào mặt cô, lại nghe tiếng nói trầm thấp của anh vang lên...

-" Y Tịnh. Em không mặc áo lót "

-" Hả.. em.."

Y Tịnh xấu hổ lấp bấp chẳng biết trả lời sau. Lúc nãy vội quá cô không nhớ đến áo lót, thường ngày vì ở chung với Trình Viện cô luôn mặc túc trực..

-"Em.. em vội nên... nên quên.. em.."

Cô lấy tay đẩy anh ra, Trình Viện nào cho anh siết chặt cánh tay khiến nơi tròn đầy càng bị đè ép bởi cơ thể anh..

Y Tịnh mặt đỏ bừng..

-" Anh... đừng.. đừng mà....."

Hình như lời cô nói Trình Viện không nghe vào, đầu anh chôn vùi vào cổ cô, làn môi mỏng như có như không hôn lên cổ cô..

Cơ thể mềm mại hòa với mùi hương đặc trưng của Y Tịnh.. làn da mát rượi mới vừa tắm xong của cô như đốt hỏa trong người Trình Viện.. Anh biết một điều đêm nay anh muốn cô...

-" Trình Viện.. đừng.. ừm.."

Cái lưỡi ẩm ướt men theo gáy tai xuống đến mặt cô... Vòng tay nổi đầy gân xanh mạnh mẽ bao lấy cơ thể ngọc ngà của vợ.

Trình Viện nóng nảy hôn lên cái miệng nhỏ đang khán nghị vì quá bất ngờ Y Tịnh há miệng thở dốc tạo cơ hội cho anh đưa lưỡi vào... Trình Viện hôn môi Y Tịnh không điêu luyện, có phần vụng về,  thời đi học quen bạn gái chỉ ngây ngô hôn qua má hoặc phớt lờ lên môi...

Lúc đó anh không có cảm giác mãnh liệt gì nhiều với mấy chuyện nam nữ...

Thế mà bây giờ đứng trước Y Tịnh, hóc môn nam tính của anh luôn trỗi dậy một cách mạnh mẽ ..

Y Tịnh bị hôn đến tê dại, ai cũng  là lính mới, nước miếng không kịp nuốt chảy từ cằm Y Tịnh xuống cái cổ thon dài của cô..

Trịnh Viện lần đầu biết được hôn môi sâu như vậy cảm giác thì ra quá tuyệt vời.. anh tận tình gặm mút, cái miệng nhỏ mềm mại của vợ một trận, quấn quít lấy cái lưỡi nhỏ của cô mút chụt chụt,  dường như đang nếm hương vị của cô, hút hết bao nhiêu là nước trong miệng cô cũng không đủ..

-" Ừm.."

Trình Viện hôn có phần mạnh bạo, còn có chút làm đau cô nhưng lại tạo cảm giác yên lòng cho cô.. Y Tịnh bị hôn đến tê dại, bật lên tiếng nức nở, Trịnh Viện rất cao, Y Tịnh chỉ đứng đến vai anh.. vì thế lúc này cô phải nhón chân, hai tay nắm lấy cổ áo anh để cho anh tận tình hôn lấy..

Nhưng nụ hôn quá sâu và lâu làm Y Tịnh không chịu nổi..

-" Y Tịnh.. anh muốn em"

Trình Viện thở nặng nề, cạ môi mình vào môi Y Tịnh, tráo trợn nói lên yêu cầu...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!