Diệp Ngạn cùng Diệp Thành có chút ngạc nhiên với tình cảnh trước mắt.. Rất nhanh đưa mắt nhìn ra phía sau thấy Trình Khang đang ôm chặt Diệp Tâm vào lòng.. Mà cháu gái của ông vẻ mặt có chút thản thốt còn lại vẫn tươi tỉnh, mắt không đỏ mà thân thể cũng lành lặng...
Trần Đình Hải rất bất ngờ khi đụng mặt Diệp Ngạn và cả Diệp Thành trong tình huống xấu hổ như thế này, liền thả tay Trần Kiều Hân ra bước đến có chút dè dặt..
-" Diệp lão gia. Diệp Chủ tịch.. Hai người sao lại ở đây..?"
Diệp Ngạn cười nhạt nhìn sơ tình hình ông cũng hiểu đôi phần..
-" À chúng tôi đến đây dùng cơm với thông gia.. Trần Tổng có việc gì ở đây à..?"
Trần Đình Hải sượng người nụ cười tắt hẳn, sắc mặt vô cùng khó coi. Bảo Lan đưa mắt nhìn chồng rồi nhìn sang con gái chưa hiểu lí do vì sao sắc mặt Trần Đình Hải kém thế..
Gắng gượng lắm Trần Đình Hải mới thốt nên câu..
-" Tôi đến gặp người quen..."
-"Ông nội.. Chú"
Trình Khang ôm lấy Diệp Tâm bước đến.
Chưa đến nơi cô ngốc nào đó đã chạy đến ôm lấy Diệp lão gia... Diệp Thành giang tay liền ôm lấy cháu gái.. ánh mắt đầy vẻ cưng chìu..
-" Tiểu Tâm của ông đến lâu chưa..?"
-" Ông lâu quá.. Chú nữa.. làm Tâm đợi lâu quá trời....."
Diệp lão gia nhìn Diệp Ngạn cười rồi vỗ lấy đầu Diệp Tâm cưng chìu nói..
-" Ông xin lỗi.. là dó chú của cháu kẹt chuyến bay nên đến trễ.."
Diệp Ngạn cũng cười đưa tay xoa đầu Diệp Tâm..
Diệp lão gia mắt cũng chẳng nhìn Trần Đình Hải một cái, nắm tay Diệp Tâm bước về phía trước , lúc này Trình Quân cũng đã hiểu ra mọi chuyện lướt nhìn qua Diệp Tâm..
Diệp Tâm, Diệp Thành, Diệp Ngạn.. Thì ra vợ của Trình Khang là thiên kim tiểu thư của Diệp Thị...
Chưa để Diệp Thành mở miệng ông đã cười nói..
-" Diệp lão gia lâu rồi không gặp. Nhìn Ông ngày càng khỏe mạnh..."
-" Haha.. Chủ Tịch Trình quá lời rồi. Xin lỗi vì chúng tôi đã đến trễ.. Để mọi người chờ lâu rồi.."
Trình Ngạn cũng phớt lờ Trần Đình Hải bước đến bắt tay với Trình Quân..
-" Tại tôi kẹt chuyến bay. Để Trình Chủ Tịch chờ lâu.. Tôi thật không phải.."
Trình Quân liền xua tay..
-" Không sao.. Không sao.. Thật không ngờ chúng ta có duyên kết làm xui gia.. Mời ngồi.. mời ngồi.."
Trương Tuyết Hoa từ đầu đến cuối bà vẫn không hé nửa lời.. Lúc Diệp Ngạn và cả Diệp Thành bước vào, thấy sự kinh ngạc rồi dè dặt của Trương Đình Hải bà đón chắc hai người này có thân phận không nhỏ.. Khi nghe chồng mình gọi chú của Diệp Tâm là Diệp Chủ Tịch bà liền nhớ ra trên thương trường có Diệp Thị vô cùng lừng danh so với Trình Thị của chồng bà còn lớn mạnh hơn nhiều..
Trương Thúy Hoa nhìn qua Diệp Tâm cảm thấy sóng lưng lạnh toát.. Cũng chẳng còn tâm trạng nào để ý đến Trần Gia..
Diệp Ngạn bước được mấy bước quay lại nhìn Trần Đình Hải cười như không cười nói..
-" Trần Tổng không vào à.. Hay là có việc.."
Trần Đình Hải gượng gạo gật gật đầu..
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!