Chương 32: Dạy vợ

Hiệu quả làm việc của Diệp lão gia phải nói vô cùng nhanh...

Chưa được một tuần, Trình Khang đã cầm trên tay giấy đăng kí kết hôn có tên của anh và Diệp Tâm.. Cũng đã hai lần kết hôn, thay vì lần trước anh còn không đặt mắt vào tờ giấy kết hôn kia. Tâm trạng vô cùng tệ..

Lần này hoàn toàn khác hẳn, cảm xúc cứ lâng lâng không thể diễn tả được.. bây giờ anh mới nhìn kĩ vật này.. Màu đỏ thật đẹp trên đó là tên anh và Diệp Tâm hiện rõ từng nét thật hòa hợp..

Trình Khang ngẩng đầu nhìn Diệp lão gia..

-" Cám ơn ông.."

Diệp Thành xua tay.. mắt hướng lên lầu..

-" Tiểu Tâm còn ngủ à?"

Ngày đó ông nói sẽ đến thăm, bận bịu nhiều việc đến hôm nay sẵn lấy được giấy kết hôn của cháu gái.. Vui mừng khôn siết liền đem đến cho Trình Khang.. Nên bây giờ rất nóng lòng muốn gặp Diệp Tâm. Vì ông rất nhớ con bé..

Ôi! Mới ngày nào.. Giờ đứa cháu ngốc của ông đã thành vợ người ta mất rồi.. Cảm giác có chút chạnh lòng..

-" Vâng."

Thường thì giờ này cô cũng chuẩn bị thức rồi..

Lúc này Diệp lão gia đưa ra trước mặt Trình Khang một tập hồ sơ rồi mỉm cười nói..

-" Giờ hai đứa đã là vợ chồng của nhau.. Tài sản của Tiểu Tâm ông cũng nên giao lại cho cháu.."

-" Ông. Cháu..."

Trình Khang chưa kịp nói đã bị Diệp Thành đưa tay ngăn lại.. Ông nói..

-" Cháu đừng hiểu lầm ý ông.. Đây là toàn bộ tài sản của ba mẹ Diệp Tâm để lại cho con bé. Còn đây là quà cưới của ông và chú  Tiểu Tâm.. Ông biết cháu không thiếu tiền, nhưng bây giờ cháu là chồng của con bé cháu phải giữ cho nó những thứ này thuộc quyền sở hữu của hai đứa.. Riêng chuyện này cháu không được ý kiến chỉ việc chấp hành..."

Số tài sản Diệp gia chuyển nhượng cho Diệp Tâm. Nếu ai nhìn vào chỉ biết há hốc miệng choáng váng.. Riêng Trình Khang không lấy gì bất ngờ vì Diệp Tâm vốn là cháu gái duy nhất của Diệp gia.. Cô lại được Diệp Thành và Diệp Ngạn yêu thương từ nhỏ.. Nên đây là chuyện đương nhiên chỉ là với tiền anh kiếm được đã dư sức nuôi vợ ngốc của anh rồi.. đâu cần gì số tài sản kếch xù này.. Nhưng chuyện này muốn từ chối cũng không được..

Trình Khang gật đầu..

-" Vâng. Cháu sẽ nhận thay cô ấy "

Còn làm gì anh cũng không rõ.. Chắc để cho con bọn họ hưởng vậy...

Diệp lão gia hài lòng gật gật đầu..

-" Khang..."

Bất ngờ lúc này Diệp Tâm từ trên lầu đi xuống cất giọng non nớt gọi tên Trình Khang.. mang chút ngái ngủ chưa tỉnh hẳn..

Diệp lão gia tưởng mình nghe lầm quay đầu nhìn lên cầu thang.. Đã thấy Trình Khang nhanh chân đi đến ôm lấy Diệp Tâm, dịu giọng nói..

-" Anh đây.."

Kéo Diệp Tâm ôm vào lòng, vén lại mái tóc rối của cô.. Nhìn khuôn mặt còn ngái ngủ của cô đang vùi vào ngực mình, lười biếng mắt khép lại, thật chỉ muốn hôn vài cái lên khuôn mặt trắng mịn, chỉ tiếc là còn có người đang ở đây..

Trình Khang bế Diệp Tâm lại sopha.. Diệp Tâm nằm trong lòng anh, mắt khép hờ lẫm bẫm..

-" Ôm... ôm..."

Trình Khang nén cười siết chặt vòng tay..

Nhìn vẻ mặt của Diệp lão đã bị hù dọa đến không nói được.. Trình Khang tốt bụng xoa xoa mặt Diệp Tâm..

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!