Chương 24: Trộm mèo cầu hoà

Muốn chết ngay lập tức… Đương nhiên là không được.

Lục Vô Chiêu rất muốn tìm một chỗ tự chôn mình, nhưng khi nhìn thấy cái mũi sưng đỏ của Mạnh Ngũ, hắn mới nhận ra dù mình muốn chết cũng phải chết trước mặt Thẩm Vu.

Nửa đêm cô nam quả nữ ở trong tẩm điện hai canh giờ, đến khi ra ngoài còn khoác áo đối phương, cộng thêm thái độ Thẩm Vu sáng hôm nay khiến Lục Vô Chiêu khó mà không nghĩ theo hướng xấu xa kia được.

"Ngươi đi ra ngoài đi."

Hắn muốn yên tĩnh một mình.

Mạnh Ngũ đi rồi, Lục Vô Chiêu nắm tóc mệt mỏi dựa vào đầu giường, bỗng nhiên cả người hắn cứng đờ, nghĩ tới cái áo khoác mà Mạnh Ngũ kể lại, lòng hắn bỗng nặng trĩu.

Hắn tìm kiếm trên giường mấy lần vẫn không thấy cái áo khoác màu xanh ấy đâu. Lục Vô Chiêu nhớ lúc hắn còn tỉnh táo cái áo đó vẫn khoác trên người hắn.

Hắn nghĩ mình xong đời rồi.

Chính tay hắn cởi áo khoác lên người nàng…

Lục Vô Chiêu tuyệt vọng ngồi trên giường hồi lâu, sau đó mới kêu Mạnh Ngũ.

"Giúp bản vương làm một chuyện."

Lục Vô Chiêu nhỏ giọng thì thầm.

Mạnh Ngũ nghe lệnh xong: "…"

Chuyện này thật khiến hắn ta thấy xấu hổ.

Trong Tĩnh Hi cung, Thẩm Vu cáu kỉnh đi tới đi lui.

Nàng vừa tức giận vừa mắng: "Cẩu nam nhân", "Tên thối tha"!

Chử Linh Thư bị nàng làm cho hoa mắt: "Tổ tông ơi, ngươi nghỉ một lát đi, đã mắng nửa canh giờ rồi."

"Tức chết ta rồi!"

Chử Linh Thư: "…"

Thẩm Vu tức giận không có chỗ trút, có ấm ức cũng không thể nói ra. Dù sao đêm qua là do nàng lén đi.

Mấy chuyện gì mà Lục Vô Chiêu uống say nhất quyết đòi bôi thuốc cho nàng không thể nói ra được.

Sáng nay Mạnh Ngũ đến Tĩnh Hi cung truyền lại lời nhắn nhủ của Lăng Vương, không hề nhắc đến việc đêm qua khiến nàng thất vọng, thẹn quá hóa giận, những chuyện này càng không thể nói được.

Thẩm Vu tức giận trong lòng: "Phiền chết đi được!"

Nàng giận dữ lên tiếng làm mèo con đang cọ dưới chân sợ hãi "Meo" một tiếng rồi nhanh chóng chạy ra ngoài.

Chử Linh Thư nhìn cung nữ đuổi theo mèo con chạy ra khỏi đại điện mà không hiểu chuyện gì xảy ra, từ sáng đến giờ nàng đã như thế rồi, không biết vì sao Thẩm Vu bực bội với thuộc hạ của Lăng Vương như thế, lại còn chuyện thuốc mỡ… Thuốc mỡ gì cơ?

Thái y đưa thuốc mỡ cho A Vu rồi mà? Chẳng lẽ ngày đó vội vàng trở về nên để quên thuốc ở Liên Phương cung thật?

"A Vu, thuốc mỡ đó…"

"Đừng nhắc đến chuyện thuốc với ta! Ta tức muốn điên rồi!!"

"…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!