TRỨNG NHƯỜNG CHỖ CHO HÙNG PHỤ NHÉ
Aks một tay ôm chặt thân vương đang vùi đầu trước ngực anh, một tay bảo vệ quả trứng trong lòng, cố gắng kiềm chế nhịp thở lộn xộn và trái tim như muốn nhảy ra ngoài.
Trứng trong lòng có chút động đậy.
Ấu trùng của Trùng tộc khi ở trong vỏ trứng đã có một chút ý thức mơ hồ.
Những ấu trùng đực thiên về tinh thần lực sẽ có khả năng cảm nhận thế giới bên ngoài mạnh mẽ hơn, còn những ấu trùng cái thiên về thể chất sẽ có khả năng cảm nhận yếu hơn.
Nhưng ít nhiều đều có thể cảm nhận một chút.
Đôi tai của Aks đỏ ửng, nhẹ nhàng v**t v* trứng để xoa dịu.
Thân vương là người rất kén chọn, đối với nhiều món ăn chỉ nếm qua vài lần rồi quên mất.
Ấu trùng còn phải qua vài tháng nữa mới nở, hiện tại cũng chưa cần đến thức ăn.
Vậy….. Đành nhường cho hùng phụ của nó vậy.
Aks cũng từng chợt nghĩ, nếu sau khi trứng nở mà thân vương vẫn chưa chán thì phải làm sao?
Nhưng điều này không phải là một quyết định khó khăn.
Trùng tộc có rất nhiều sản phẩm từ sữa, và sữa của thư phụ không phải là thứ cần thiết.
Từ loại trái cây sữa được trồng riêng biệt cho đến các loại sữa bột dành cho ấu trùng với đầy đủ dưỡng chất, đều đủ cho ấu trùng sử dụng.
Moose l**m đi vị ngọt còn đọng trên môi, nắm lấy phần cơ bắp đầy đặn của Aks, không cảm nhận được sự khác biệt gì nên liền ngẩng đầu hỏi:
"Cảm thấy khá hơn chưa? Còn nặng không?"
"Đã tốt hơn nhiều rồi…" Aks lúng túng tránh ánh mắt của thân vương.
Nhưng khi ánh nhìn của anh rơi vào đôi môi đỏ mọng của thân vương, không biết tại sao, cổ họng của anh lại khô khát.
Anh muốn uống gì đó.
Aks nghĩ vậy, và cũng làm vậy.
Giống như bị mê hoặc, anh không thể kiểm soát được mình, khẽ tiến tới và chạm môi vào môi thân vương.
Anh kiềm chế hết sức, chỉ lướt qua và muốn dừng lại.
Nhưng khi anh định rời đi, Moose nắm lấy gáy anh, kéo vào để nếm sâu hơn.
"Thích không? Mùi vị của chính anh đấy." Moose cố ý trêu chọc.
Aks chỉ nhớ đến hương thơm ngọt ngào của tin tức tố từ miệng thân vương, "…Ừ, thích."
"Vậy sau này em sẽ chia sẻ cho anh một ít." Moose nghiêm túc suy nghĩ, "Ừm, sẽ để lại một chút cuối cùng để cho anh."
Không cần đâu.
Aks cảm thấy cực kỳ xấu hổ và lúng túng.
Anh không thực sự muốn uống thứ của chính mình.
Anh muốn từ chối nhưng không biết nói sao cho phải.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!