Chương 10: (Vô Đề)

ĐẾN ĐẤU MỘT TRẬN ĐI

"Vào đây nào, ngươi còn đứng đó làm gì?"

Moose quay lại, thấy Aks đứng cứng đơ trong hành lang, hắn bèn đưa tay kéo anh, nhưng không kéo được.

Ồ? Dám phản kháng sao?

Moose ngạc nhiên nhướng mày.

Aks bừng tỉnh, không đợi thân vương kéo lần thứ hai, anh đã tự động bước lên theo lực tay của thân vương và quỳ xuống dưới chân hắn.

"Điện hạ, phải chăng tôi chưa hầu hạ đủ tốt?"

Aks mang khuôn mặt tái nhợt hỏi, trong lòng lo lắng không yên.

Trước đây, khi bị giam trong phòng trừng phạt, anh cô độc một mình, không quan tâm đến sống chết, nên tự nhiên không sợ hãi.

Bây giờ, anh đã có trứng, đã có động lực sống, và có sự gắn bó…

Vì cái trứng trong bụng, anh không thể bị giam lại phòng trừng phạt nữa.

Bản thân anh ra sao cũng không quan trọng, nhưng trứng không được xảy ra chuyện.

"Xin ngài cho tôi thêm một cơ hội nữa…. Ngài muốn tôi làm gì cũng được."

Aks nắm lấy vạt áo thân vương, thấp giọng khẩn cầu.

Moose bối rối, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Nhìn lại căn phòng phía sau, hắn nhớ ra đây là nơi đã giam giữ Aks trước đây, và lập tức hiểu rằng Aks đã hiểu lầm.

Hắn muốn tra tấn Aks, nhưng không phải bằng cách nhốt anh lại.

"Ngươi đứng dậy trước đã." Moose đưa tay định kéo Aks đứng lên.

Aks nhìn thấy động tác của thân vương quay đầu nhìn về phòng trừng phạt, hiểu rằng đối phương chưa từ bỏ ý định.

Khi thấy thân vương đưa tay kéo anh, anh càng trở nên lo lắng, cơ thể phản kháng một cách tự nhiên.

Ánh mắt hoang mang của Aks rơi trên bức tường kim loại của hành lang.

Đột nhiên anh nhớ lại lần trước, thân vương đã mở cửa và bắt anh hầu hạ ngay ở cửa.

"Điện hạ, tôi có thể… có thể hầu hạ ngài ngay tại đây."

Aks nghiêng người tiến sát lại, mở miệng cắn vào nút thắt của thân vương.

Cảm giác ấm áp và tê dại truyền đến khiến Moose suýt nhảy lên.

Hắn vội túm lấy tóc Aks để ngăn anh lại, đồng thời kéo kín áo ngoài lại, lùi nhanh ra sau trong hoảng loạn.

Nhân lúc đó, hắn liếc nhìn màn hình chiếu trực tiếp, phát hiện buổi phát sóng vẫn chưa dừng lại, và các dòng bình luận đang tràn ngập dấu hỏi và dấu cảm thán.

[???]

[!!!]

[Trời ơi! Có đúng như tôi nghĩ không? Quá táo bạo rồi!]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!