Chương 38: Chung kết 400m bơi tự do

Những ngày sau đó, Cung Trình quả thật tuân thủ lời hứa không tìm đến Văn Hạo. Điều này có lẽ cũng liên hệ rất lớn với á vận hội. Nhiệm vụ đội bơi liên tục tập luyện, đội đấu kiếm cũng không dễ chịu gì.

Ngẫu nhiên thì gặp nhau ở trung tâm huấn luyện, trên mặt Cung Trình cũng ít đi vài phần thong dong tùy ý, mà trở nên nội liễm nghiêm nghị.

Nghe nói cả đội đấu kiếm đều đặt hi vọng lên Cung Trình, tổng cục còn đặc biệt "chăm sóc" qua, từ áp lực trong lòng đến lượng huấn luyện, Cung Trình đều nặng hơn người khác nhiều.

Sau đó tất cả đội viên đều xuất phát đến Quảng Châu, đấu kiếm quán và đội bơi ở hai hướng khác nhau, chỗ dừng chân cũng được an bài gần đây, tính ra cũng được hai mươi ngày không gặp thấy người. Sau khi gặp mặt, Cung Trình hỏi thăm trước tiên, mấy ngày nay có khỏe không?

Văn Hạo trả lời đến giờ vẫn chưa có gì.

Nghĩ tới sau á vận hội còn phải dây dưa với người này, tâm lại thắt đau.

Sau lễ khai mạc, vận động viên xuống đài, lần này chủ nhà không có đặc quyền, khiêm nhượng để các tuyển thủ quốc gia khác rời đi trước, lúc đang buồn bực thì trông thấy Cung Trình mở điện thoại phát video trò chuyện, sau đó đem mình và hắn tiến vào màn hình, nói: "Tôi đang ở cùng em ấy."

"…

"Văn Hạo nhìn mặt to Thi Dương trong video, trầm mặc. Thi Dương nói:"Cố lên nhá! Lúc đó chúng tôi sẽ tới xem cậu thi đấu, cổ vũ cho cậu!"

"…" Văn Hạo chần chờ một lúc rồi gật đầu: "Cám ơn."

Hôm sau, thi đấu bắt đầu tiến hành, Văn Hạo tham gia thi đấu 400m bơi tự do và 4 x 200m bơi tự do tiếp sức.

Trong một năm này, Viên Tranh và Du Nhạc biểu hiện rất tốt nên được an bài hạng mục thi đấu trên, hai người xem như ổn định, trong cục vì đảm bảo huy chương nên phải sắp xếp ít hạng mục. Lấy tiêu chuẩn thi tiếp sức, Văn Hạo cũng là được Diệp Thư Văn hỗ trợ mới lấy được.

Diệp giáo luyện đã giúp mình rất nhiều, lời cám ơn cũng đã nói rất nhiều, điều bây giờ Văn Hạo có thể làm chính là đạt thành tích tốt cho đối phương.

Hai hạng mục dự thi, sau hai ngày sau đều thuận lợi tiến vào chung kết.

Ngày thứ ba, Văn Hạo tiến hành 4 x 200m bơi tự do tiếp sức. Tất cả mọi người dùng hết toàn lực, nhưng đáng tiếc đây là một hạng yếu thế của bơi lội Trung Quốc, cuối cùng chỉ đạt huy chương đồng.

Nhưng dù vậy, khi trở về khán đài, Văn Hạo vẫn nhận được tiếng chúc mừng của mọi người.

Cũng đúng, trước đây hạng mục này còn chưa nhận huy chương bao giờ

Văn Hạo cảm thấy một chiếc huy chương đồng chưa là gì, quan trọng vẫn là có thể giúp cậu làm quen với trường đấu chung kết, dù là huy chương gì cũng không đổi lấy được kinh nghiệm.

Tối hôm đó, đội quốc gia lại truyền đến tin vui, tại 8h 45 phút cùng ngày ở mảng thi đấu kiếm lưỡi, Cung Trình đạt giải quán quân.

Đây là cúp vàng thứ ba mươi bốn của Trung Quốc tính tới hiện nay.

Lần này Văn Hạo tham gia á vận hội, được Diệp Thư Văn dùng chăm sóc làm tên để sắp xếp một phòng một người. Biết được tin, Diệp Thư Văn mở ti vi, vừa lúc trên kênh trung ương đang tiến hành bình luận trận đấu kiếm và phát lại.

Bình luận viên nói: "Phản ứng Cung Trình quả thật rất nhanh, động tác nhạy bén, đối thủ của anh ấy là Kim Jung Hàn Quốc đã từng đạt giải á quân thế giới tại mấy năm trước, dân chúng Hàn Quốc đều tôn anh ấy là hoàng tử tia chớp, truyền thông thể thao cũng nói Kim Jung nhất định sẽ nắm được quán quân Olympic tại Luân Đôn. A, không ngờ lại bại bởi Cung Trình tại đây."

Một bình luận viên khác nói: "Cung Trình tuyển thủ này, tố chất vô cùng xuất sắc, khuyết điểm duy nhất chính là kinh nghiệm thi đấu, nhưng khoảng cách Olympic tại Luân Đôn còn hai năm, nhất định anh ấy sẽ trưởng thành hơn."

"Đúng vậy, lúc trước tôi từng xem qua thi đấu, tốc độ phát lại đã chậm gấp mười lần, kiếm anh ấy đâm có tốc độ vẫn nhanh như trước, vào lúc ấy, thậm chí đối thủ của anh ấy còn chưa kịp phản ứng. Hơn nữa, hơn nữa! Bước chân quá linh hoạt, giống như là gió, một giây lui bốn bước, nhưng sau đó đối thủ quyết định truy kích ngay chớp mắt, anh ấy chưa tới một giây đã trở về vị trí, cũng đánh trúng đối thủ."

"Đúng! Tôi cũng nghiên cứu qua tốc độ của anh ấy, tôi cảm thấy danh hiệu nhân dân Hàn Quốc phong phải trao cho tuyển thủ Cung Trình của chúng ta mới đúng."

"Ha ha, đấu kiếm chính là một trong tình cảm cao thượng của kỵ sĩ, có khí khái cao quý, bây giờ thi đấu đấu kiếm đều có yêu cầu hà khác đối với tính tao nhã, tôi phải nói, vận động viên Cung Trình rất có năng lực, anh ấy đáng được chú trọng… Ừ, được rồi, chúng ta hãy xem lại phần phát sóng."

Bình luận viên thao thao nói xong, nữ bình luận viên duy nhất ở bên cạnh cười, ngẫu nhiên vâng vâng vài tiếng, nhìn ngực lớn nhưng không hề có đầu óc thật giống như đang trồng cây si.

Hình ảnh chuyển tiếp, xuất hiện trường quán đấu kiếm, phe đỏ xanh đang chuẩn bị tham gia, trên đầu đã đeo hộ cụ nhưng không cần bất kỳ nhắc nhở, Văn Hạo chỉ nhìn qua thân hình đã biết phe đỏ là Cung Trình.

Quá hiểu rõ đối phương, cũng là một loại bi ai.

Tiếng còi trọng tài vang lên, đội viên hai bên cách đường chính giữa hai mét vào vị trí, sau đó dựng thẳng lợi kiếm trong tay với giữa lông mày, kính chào đối phương.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!