Chương 21: Thiếp thăng chức

Trong phòng tổng cộng có năm người, Lưu Na Na đứng trước mặt Văn Hạo, còn có hai người đàn ông khác, một tên ngồi xổm, một tên đứng bên cạnh cửa, trên mặt mang vẻ hưng phấn.

Sau đó Văn Hạo nhìn về phía Tôn Phi đang ở một góc, Tôn Phi không bị trói trên ghế cũng không có gì trói hắn, hắn chỉ ôm đầu gối ngồi ở một góc, bộ dạng trầm mặc an tĩnh.

Văn Hạo thử giãy cánh tay, sau khi xác thật bản thân trốn không ra thì mở miệng với Tôn Phi trước: "Cậu không sao chứ?"

Tôn Phi sửng sốt, lắc đầu.

"Cậu không làm sai gì cả, họ là vì tôi mà tới, thật xin lỗi, liên lụy tới cậu rồi.

"Tôn Phi kinh ngạc, sau đó lại lắc đầu. Động viên qua Tôn Phi, Văn Hạo nhìn về phía Lưu Na Na, gương mặt vốn luôn tao nhã nhiễm phải tức giận, ánh mắt càng trở nên ác liệt:"Chị Lưu, chị làm vậy không khỏi quá phận rồi chăng?

Cuối cùng thì chị muốn sao đây?

"Khóe môi Lưu Na Na mang theo ý cười, đạp giày cao gót bảy phân tới trước mặt Văn Hạo, cúi người, đưa tay ra sờ lên hai má và cổ Văn Hạo. Trong đáy mắt Văn Hạo chợt lóe lên sự chán ghét, cảm xúc lạnh băng khiến người ta liên tưởng đến rắn bò trên người. Lưu Na Na thổi khí vào lỗ tai Văn Hạo, cắn tai cậu:"A, cậu nói xem tôi muốn làm gì nào?"

Văn Hạo nổi da gà toàn thân, lạnh giọng đáp: "Chị Lưu, thái độ ban đầu của tôi đã quá rõ ràng, chị là nhân vật nào, còn có người nào không chiếm được, tội gì cần phải phân cao thấp với tôi?"

"Chị đây… cứ muốn so tài với cậu đấy."

Khí lực ngoài miệng Lưu Na Na gia tăng, đau đớn khiến Văn Hạo hơi né, Lưu Na Na lại càng cười vui vẻ: "Vậy ý cậu là gì? Có nghe lời chị không?"

"Chị cởi trói trước đi, chúng ta bàn bạc.

"Văn Hạo cố nén xúc động muốn quay đầu, cố gắng trấn tĩnh mở miệng. Lỗ tai là điểm nhạy cảm của cậu, nhưng khi bị Lưu Na Na đụng chạm lại chỉ thấy buồn nôn, Văn Hạo chán ghét nhíu mày, ánh mắt dừng trên mặt Tôn Phi. Tôn Phi trầm mặc nhìn Văn Hạo, trong đáy mắt rất quỷ dị, giống như… đang mong chờ. Mong chờ cái gì?"Bốp!

"Nhưng sau một giây đó, Văn Hạo lại bị Lưu Na Na tát một bạt tai. Khí lực không lớn, không tính là đau nhưng trên mặt lại cảm nhận nóng rát như bị cào rách, móng tay phụ nữ đều quá dài. Văn Hạo hơi nghiêng đầu, ánh mắt lại hướng tới mặt Lưu Na Na. Lưu Na Na ưỡn thẳng lưng, đáy mắt sâu xa khó thấy, lạnh lùng nhìn cậu, nói:"Cậu biết chị ghét nhất kiểu người nào không? Rõ ràng là đàn ông lại còn thích đàn ông thượng, quá tởm!"

"…"

"Mất hứng!"

Lưu Na Na quay người rời đi, lấy camera từ giá ba chân xuống, nhịn không được mà nhét vào bên cạnh giường, không khó để nhận ra suy nghĩ lúc trước của cô ta là gì.

Lưu Na Na tức giận, Văn Hạo lại thở phào nhẹ nhõm, nếu bản thân  bị quay mấy cảnh AV gì gì đó thì sau này tránh không được mà bị người phụ nữ này áp chế, hơn nữa nếu ảnh và video lộ ra ngoài thì cuộc sống trong đội quốc gia của mình cũng không suôn sẻ nổi.

Lưu Na Na ngồi bên cạnh giường, cắn môi dưới đâm đâm vào camera bên người, ánh mắt đột nhiên sáng lên: "Nếu không mấy người lên giường làm một phát đi? Tôi quay GV chơi thử xem.

"Văn Hạo đột nhiên giật mình. Mấy tên lười biếng ngồi xem náo nhiệt vội đứng dậy, xua tay:"Chị Na à, chị đừng nói đùa, em không cứng nổi với đàn ông."

Tên khác cũng gật đầu như giã tỏi: "Em thích đàn bà, em thề em chỉ thích đàn bà, em không cứng nổi với đàn ông.

"Lưu Na Na bị chọc cười, cười khanh khách. Cô ta duỗi ngón tay trắng nõn, móng tay đỏ sẫm chỉ về phía Tôn Phi:"Mày thì sao? Không phải mày là bạn trai Cung Trình sao? Mày làm được với đàn ông đúng không?

Mày thượng cậu ta… Nói cũng hay, một người là tiền nhiệm một tên là đương nhiệm, thế chúng mày từng dùng qua phía trước bao giờ chưa?"

So với sự bình tĩnh trầm mặc của Văn Hạo, Tôn Phi lại bị vũ nhục rất lớn, mặt đỏ lên:

"Lưu Na Na, cô không sợ Cung thiếu sao? Tôi mất tích lâu như vậy, sớm muộn gì Cung Trình sẽ tìm tới đây, cô không sợ chết thì thử đụng vào tôi xem!"

Lưu Na Na nhướng mày liễu, tuy vẫn là bộ dạng nữ vương kiêu ngạo nhưng đáy mắt lóe lóe, ngoài mạnh trong yếu:

"Cung thiếu thì đã sao, không phải cậu vẫn ở đây sao? Câm miệng! Lắm mồm thêm một câu thì tao sẽ xử lý mày!"

Tôn Phi ngậm miệng, liếc nhìn Văn Hạo, chần chờ một chút, sau đó né mắt qua một bên.

Văn Hạo nhìn thấy phản ứng của hắn, trong lòng nặng nề, mờ hồ đoán ra được tính hướng mình bị bại lộ có khi là do Tôn Phi nhiều miệng.

Địa vị Cung Trình trong giới không bình thường, cái loại trình độ như Lưu Na Na căn bản không dám đi trêu chọc cho nên không thể điều tra được Cung Trình, thế nhưng Tôn Phi vì tự vệ, nhắc tới Cung Trình là  chuyện đương nhiên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!