Ăn xong cơm tối, Văn Hạo cùng Du Nhạc ở cửa phòng ngủ mỗi người đi một ngả. Du Nhạc cho rằng cậu qua phòng Lưu Lãng chơi, trên thực tế cậu tìm Du Minh Kiệt.
Xế chiều hôm nay nhiệm vụ huấn luyện đột nhiên xảy ra thay đổi, không thể miễn cưỡng mơ hồ như vậy, vô luận là trừng phạt hay có mục đích khác, cậu đều phải hỏi cho rõ.
Gõ cửa phòng Du Minh Kiệt, gian phòng nhân viên huấn luyện viên quy cách không giống phòng bọn họ, hơi giống phòng trọ đơn, một phòng ngủ, một phòng khách, còn có một gian bếp nhỏ.
Du Minh Kiệt là người lôi thôi lếch thếch, phòng khá loạn, hôm nay ngược lại thái độ khác thường gọn lẹ, trong phòng bay lên mùi hương món lẩu cay. Từ bên người Du Minh Kiệt ló đầu sang, trên phòng ăn xếp một lò điện màu đen, bên trên thả một xoong lớn, nước ấm đỏ tươi, bên trong lẫn lộn.
Diệp Thư Văn an vị ở bên kia món lẩu, đối diện cửa.
"Du huấn luyện, Diệp huấn luyện.
"Tuy nói lần này qua đây có ý vấn binh hỏi tội nhưng thấy người nên lễ phép vẫn phải lễ phép, ở phương diện lễ tiết, Văn Hạo không để cho người khác móc ra lỗi sai. Du Minh Kiệt ăn đến miệng đầy mỡ:"Đến vừa lúc, nồi mới đun, tự mình cầm bát ăn đi."
Văn Hạo xoay người đi vào bếp lấy bát, ăn trước nói sau.
Ký túc xá nhân viên huấn luyện cũng không lớn, xếp một cái bàn tương đối chật, nên bàn có một mặt dán vào tường, vừa vặn chừa ra chỗ cho ba người họ ngồi.
Văn Hạo không thể ăn quá cay nhưng độ hăng hái cậu từ trước đến nay đều là No.1 toàn bộ đội bơi, bởi vì ăn, chơi những việc này rất ít phải nhìn mặt đoán lòng, hơn nữa giao tình chính là ở lúc tôi lui bạn tới mà tạo dựng lên.
Trên bàn nồi lẩu đang sôi, thua kém hơn lẩu hấp, ruột ngỗng, ruột ngỗng ở phía trên đều như vớ bở ăn được, thịt bò, thịt ba chỉ, một đũa có thể gặp được hai, ba miếng, một nồi món mặn, ngoại trừ ớt bên ngoài, không hề có rau dưa.
Hơn nữa mùi vị thật không tệ!
Ba người đàn ông khai triển tay giống như sợ mình ăn chậm sẽ chịu thiệt, vừa khò khè đưa vào miệng vừa tận lực cắt miếng thịt bò lớn đã sớm ướp muối qua, bỏ vào miệng tư vị mười phần, mấu chốt vẫn là lợi ích thực tế, Văn Hạo ăn ăn rồi lại hối hận vì chính mình đã ăn cơm tối.
Bất đắc dĩ, Văn Hạo là người bại lui đầu tiên, động tác trên tay chậm dần, đánh ợ một tiếng no nê.
Diệp Thư Văn cũng thả bát xuống, tiện tay rút hai khăn giấy đưa cho Văn Hạo, sau đó lau lau miệng, nói: "Vừa hay tôi có chuyện tìm em, nhiệm vụ huấn luyện chiều nay, em cảm thấy thế nào?"
"Không thích ứng."
Văn Hạo trả lời thật.
"Thích ứng?"
"Thầy muốn em chuyển hạng? Tại sao?" Còn có một câu nữa Văn Hạo chưa nói, mình lập tức phải rời đội, có cần lãng phí thời gian như vậy?
"Là thế này…" Du Minh Kiệt miệng cắn thịt bò, mồm miệng nói không rõ, "Chúng ta mở hội quyết định, cho em thử bơi tự do cự ly dài, ngược lại sẽ không quá bê bết."
Văn Hạo đau "bi
"giật giật khóe môi, mắt trợn trắng kích động. Diệp Thư Văn thấy cậu như vậy, trên mặt có ý cười:"Để tôi tự nói đi. Đề nghị này do tôi xuất, tôi cảm thấy bây giờ em bơi tự do cự ly ngắn không có kết quả tốt, trước tiên không nhìn ra nước ngoài cao thủ như rừng, mà ở trong nước còn có Lưu Lãng và Du Nhạc che phía trước em, muốn vượt qua họ không dễ.
Tôi quan sát em chừng mấy ngày, phát hiện tính cách em trầm ổn, làm việc quá kế hoạch, thử cự ly dài không hẳn không được, nói chung chúng ta cùng nỗ lực, sang năm có giải vô địch thế giới lần nữa, tranh thủ để em nắm bắt được thứ hạng."
Văn Hạo một bên nghe một bên gật đầu, lau dầu ớt bên khóe miệng, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía hai huấn luyện viên, nói: "Là thế này, em có chuyện này vẫn luôn chưa nói, năm nay em đã là sinh viên năm tư đại học, bạn em hỗ trợ tìm một đơn vị thực tập, cơ hội rất tốt, em không muốn bỏ qua.
"Du Minh Kiệt nhíu mày, yên lặng suy tư. Diệp Thư Văn hỏi:"Dù là quán quân thế giới, em cũng không muốn?"
"Chỉ là một loại bánh mì lớn mà thôi, vẫn là tốt nghiệp rồi tìm đơn vị công tác là thực tế."
"Em cũng quá thực tế rồi.
"Văn Hạo cười cười, không lên tiếng. Cậu bơi tốt, là vì cậu nhất định phải dựa vào bơi lội để nuôi sống bản thân, không có nghĩa cậu thật sự thích bơi lội. Nếu giữa lý tưởng và thực tế phải chọn một, cậu sẽ chọn vế sau. Diệp Thư Văn suy nghĩ chút, lại nói:"Đơn vị em là đơn vị gì?"
"Một đơn vị quản lý giao thông."
"Đơn vị quản lý giao thông Bắc Kinh? Bạn em giới thiệu? Quan hệ bạn em đủ cứng nha? Em học quản lý nhân sự? Vẫn là làm thể dục, an bài đi vào không dễ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!