08
Khi ta cầm bánh ú tìm thấy Triệu Kế Hiên, hắn đang ngơ ngẩn nhìn chằm chằm vào một giếng cạn trong hoa viên phía sau.
"Hiên nhi, sao thế? Đi thôi nào." Ta nhẹ nhàng đặt tay lên vai hắn.
"A!"
Triệu Kế Hiên như bị kinh hãi tột độ, hét lên rồi lập tức hất tay ta ra.
Khi nhìn rõ khuôn mặt của ta, hắn mới hoảng loạn đứng dậy:
"Nương, hôm nay con thấy không khỏe, để hôm khác hãy đi dâng hương vậy."
Nói xong, hắn vội vã rời khỏi hoa viên phía sau.
Kể từ ngày hôm đó, Thu Đường, người từng một thời ngang ngược khắp Triệu gia, bỗng nhiên biến mất không dấu vết.
Giữa Triệu Sơ Ngôn và Triệu Kế Hiên, đôi phụ tử vốn thân thiết như hình với bóng, giờ đây xuất hiện một vết rạn nứt vô hình.
Ta dường như hoàn toàn không nhận ra sự xa cách ấy.
Bởi ta biết, trận chiến thực sự mới chỉ bắt đầu.
Chưa đến nửa tháng sau cái c.h.ế. t của Thu Đường, hôm đó, Triệu gia đột ngột đón tiếp một vị khách đặc biệt.
Triệu Sơ Ngôn, người lúc nào cũng mang vẻ lạnh nhạt, hôm nay lại tràn đầy vẻ ôn nhu khi dìu một phụ nhân trung niên xinh đẹp, yếu đuối bước vào đại sảnh.
Triệu lão phu nhân nước mắt giàn giụa, vừa trông thấy nữ nhân kia đã vội vàng bước nhanh tới đón, nắm c.h.ặ. t t.a. y nàng ta, nghẹn ngào nói:
"Thất Thất, cuối cùng con cũng đến thăm mẫu thân rồi."
Liễu Thất Thất rơi lệ, khẽ cúi đầu:
"Mẫu thân, là Thất Thất bất hiếu. Nay trở về nương tựa, mong mẫu thân và biểu ca đừng ghét bỏ."
Triệu Sơ Ngôn từ tốn buông tay nàng ta ra, giọng dịu dàng:
"Biểu muội, muội có thể đến Triệu gia, mẫu thân vui mừng còn không kịp, sao có thể ghét bỏ muội được?"
Ta đứng một bên, thản nhiên nhìn đám người đó diễn trò trước mặt mình.
Có lẽ cũng không hẳn là diễn trò.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Lão thái bà kia yêu thích nữ nhân đã bị Triệu Sơ Ngôn che giấu suốt hơn mười năm này đến vậy, e rằng ả ta thật sự là cháu gái ruột của bà ta.
Hôm nay đường đột đến phủ, chắc chắn không phải có ý tốt.
Ta dùng khăn tay che đi khóe miệng đang khẽ nhếch lên cười.
Đến đúng lúc lắm.
Nếu ả không đến, ta sao có thể tiễn cả ba người bọn họ cùng xuống địa ngục đây?
Sau khi ba người họ diễn xong vở kịch thân mật trước mặt ta, Triệu Sơ Ngôn lập tức quay sang ra lệnh cho ta:
"Thanh Thương, Thất Thất là khách quý của Triệu gia chúng ta."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!