Chương 5: (Vô Đề)

05

Tấm gương đồng phản chiếu rõ ràng vẻ kiêu ngạo tự cho mình là đúng trên khuôn mặt hắn. 

Bàn tay ta siết chặt lấy trâm cài đầu. 

Trước kia ta đã mù quáng đến mức nào mà lại không nhìn ra được, sau gương mặt tuấn tú kia là sự cao ngạo và chán ghét. 

Giọng nói của ta cũng dần trở nên cứng rắn: 

"Hôm nay, trước mặt Trình phu nhân, bà ấy đã công khai sỉ nhục ta như vậy." 

"Ta tự thấy bản thân đã đủ kính trọng bà ấy, cũng đã làm trọn phận sự của một người chủ mẫu trong phủ." 

"Ta thật không hiểu, vì cớ gì mà nương lại không ưa ta." 

"Chẳng lẽ trong lòng nương còn có người khác thích hợp làm chủ mẫu Triệu gia hơn sao?" 

"Có phải nương cảm thấy ta đã chiếm vị trí vốn thuộc về người ấy nên mới luôn tìm cách soi mói ta?" 

Trong gương, đôi mày của Triệu Sơ Ngôn hơi nhíu lại nhưng rất nhanh đã giãn ra. 

Hắn không còn giận dữ như trước, giọng nói cũng dịu đi đôi phần: 

"Thanh Thương, nàng đang suy nghĩ lung tung gì vậy?" 

"Nàng chính là người làm chủ mẫu tốt nhất của Triệu gia." 

Ta cười lạnh trong lòng mà không để lộ ra ngoài: 

"Dù ta có làm thế nào đi nữa thì nương cũng sẽ không vừa lòng." 

"Đã như vậy, chi bằng ta lấy lại của hồi môn của mình, còn hơn để chuẩn bị sính lễ cho Hiên nhi." 

Thấy Triệu Sơ Ngôn định lên tiếng, ta liền ngắt lời hắn: 

"Trước đây không phải chàng luôn nói ta quá nghiêm khắc với Hiên nhi sao? 

"Giờ đây, cuối cùng nó cũng có người trong lòng, thân làm mẫu thân, ta đương nhiên phải đáp ứng tâm nguyện của con." 

"Phu quân, đêm nay chàng hãy tới thư phòng, ta mệt rồi." 

Sau khi tiễn Triệu Sơ Ngôn rời đi, ta ung dung an giấc một đêm. 

Sáng hôm sau, Triệu lão phu nhân sắc mặt đen như than, mang toàn bộ của hồi môn trả lại cho ta. 

Triệu Sơ Ngôn cũng với vẻ mặt lạnh như băng nói với ta: 

"Có thể để ả kỹ nữ kia bước vào cửa, nhưng chỉ có thể làm thiếp." 

Ta quay đầu liếc nhìn Triệu Kế Hiên. Không biết bọn họ đã bàn bạc gì vào đêm qua mà Triệu Kế Hiên cũng đồng ý. 

Ta mỉm cười dịu dàng, lập tức xoay người đi chuộc thân cho Thu Đường. 

Muốn vào cửa thì hãy sớm vào cửa. Ai biết được đây có phải là kế hoãn binh do Triệu Sơ Ngôn và mụ già kia bày ra hay không. 

Ngày Thu Đường vào phủ, ngoài ta và Triệu Kế Hiên, sắc mặt của tất cả những người khác đều vô cùng khó coi. 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!