Chương 4: (Vô Đề)

04

Ngày thứ hai của Tết Hoa Đăng, phu nhân của Hữu Thị Lang bộ Lễ liền đích thân tới phủ. 

Vừa mới mỉm cười chào hỏi xong, Trình phu nhân đã cất giọng với nụ cười giả lả: 

"Hôm qua, nha hoàn nhà ta trông thấy lệnh công tử cùng hoa khôi của Thanh Phong Lâu thề non hẹn biển dưới ánh trăng và đèn hoa. 

"Quả thực là một đôi tài tử giai nhân xứng đôi vừa lứa."

"Nếu như lệnh lang đã có người trong lòng, vậy thì chuyện hôn sự giữa hai nhà trước kia coi như dừng lại tại đây đi thôi." 

Lời nói nghe như có ý thương lượng, nhưng thái độ của Trình phu nhân lại vô cùng cứng rắn. 

Ta thở dài, ra vẻ bất đắc dĩ: 

"Lệnh ái hiền lương thục đức, tiểu nhi thật sự không có phúc phận ấy. Trước đây hai nhà cũng chỉ là thuận miệng nhắc tới mà thôi, nay tuyệt đối không dám làm lỡ duyên tốt của lệnh ái." 

Thấy ta không làm ầm ĩ hay cố chấp, sắc mặt của Trình phu nhân mới dịu đi đôi phần. 

"Đã nói rõ ràng rồi, vậy ta xin cáo từ trước." 

Đang định rời đi thì Vãn Đông bỗng tiến lên báo tin: 

"Phu nhân, lão phu nhân tới rồi." 

Ngay sau lời ấy, Triệu lão phu nhân đã tươi cười rạng rỡ bước vào đại sảnh. 

Vừa trông thấy Trình phu nhân, bà ta liền thân mật cất tiếng: 

"Phu nhân thông gia, hôm nay gió nào đưa người tới đây vậy? Chẳng lẽ là đến để bàn chuyện hôn sự giữa hai nhà chúng ta?" 

Sắc mặt Trình phu nhân, vốn vừa mới dịu đi, trong nháy mắt lại trở nên lạnh lẽo. 

"Triệu lão phu nhân, xin hãy thận trọng trong lời nói! Nhà họ Triệu các người chưa từng gửi sính lễ gì tới nhà chúng ta, lấy đâu ra chuyện hôn sự? 

"Hơn nữa, ta đã nghe nói công tử nhà họ Triệu say mê nữ tử nơi thanh lâu, thậm chí còn tuyệt thực để bày tỏ tấm chân tình. Với người si tình như vậy, tiểu nữ nhà ta thật sự không gánh nổi." 

Nụ cười trên mặt Triệu lão phu nhân cứng đờ trong chớp mắt. 

Ta vội vàng đứng dậy, nói lời nhẹ nhàng: 

"Nương à, nếu Kế Hiên đã nhất mực muốn cưới nữ tử nơi thanh lâu kia, vậy chúng ta hà tất phải làm lỡ tiểu thư nhà họ Trình?" 

Triệu lão phu nhân lập tức nổi trận lôi đình, đem cơn giận mà bà ta phải nuốt nhục trước Trình phu nhân trút hết lên đầu ta: 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

"Ai nói Kế Hiên muốn cưới một kỹ nữ thanh lâu? Ta không đồng ý! Ngươi quản gia kiểu gì vậy? Lại để cho một kỹ nữ bước chân vào cửa lớn của nhà họ Triệu chúng ta, mặt mũi nhà họ Triệu ta để vào đâu? 

"Nếu ả kỹ nữ ấy dám bước vào cửa, ngươi hãy tự mình xin rời khỏi vị trí chính thê đi!" 

Bộ dạng cay nghiệt và độc ác của Triệu lão phu nhân lúc này khiến lửa giận trong lòng ta bùng lên dữ dội như ngọn lửa thiêu đốt. 

Vì Triệu Sơ Ngôn, ta đã bao lần nhẫn nhịn trước mặt mụ già này, chẳng lẽ bà ta thật sự cho rằng ta là quả hồng mềm dễ nắn hay sao?

Ta lập tức dùng khăn tay che mặt, giả vờ khóc nức nở: 

"Nương à, người có điều gì không hài lòng với con, cứ việc nói thẳng." 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!