Chương 2: (Vô Đề)

02

Đây chính là người phu quân mà ta đã si mê ngưỡng mộ suốt hơn mười năm sao? 

Vì hắn, ta cam tâm gả cho hắn làm thê tử. 

Vậy mà hắn không chỉ luôn đối với ta bằng tình ý giả dối, thậm chí còn muốn vắt kiệt chút giá trị cuối cùng của ta, sau đó đẩy ta vào chỗ chết. 

Ta không biết mình đã trở về phủ bằng cách nào. 

Thân thể tê dại, ta khép cửa phòng, khóa trái lại, trong lòng chỉ còn một khoảng trống rỗng lạnh lẽo. 

Khóe mắt ta chợt liếc qua tập sách đặt bên mép bàn trang điểm. 

Ánh mắt bỗng khựng lại. 

《Xoa Đầu Phượng》, quyển sách đang thịnh hành nhất trong kinh thành gần đây. 

Câu chuyện kể về một nữ tử đáng thương bị lừa gạt phản bội, sau khi trọng sinh liền tàn nhẫn trả thù, đại sát tứ phương, hung hăng trừng trị tra nam kiếp trước, cuối cùng tìm được lang quân như ý, sống bên nhau ân ái trọn đời. 

Hễ có yến hội nào, đám phụ nhân trong kinh đều sẽ bàn tán về tình tiết trong quyển sách này. 

Ánh mắt ta dán chặt lấy quyển sách, tim đập thình thịch dữ dội. 

Thật sự có trọng sinh sao? 

Thật sự có thể cho ta cơ hội sống lại một lần nữa sao? 

Nếu có thể có kiếp sau, ta nhất định sẽ tránh xa tên cầm thú Triệu Sơ Ngôn. 

Nhất định sẽ cứu lấy đứa con ruột thịt của mình! 

Thần sắc ta dần trở nên điên cuồng, bàn tay run rẩy rút trâm cài đầu xuống. 

Mũi trâm sắc nhọn đ.â. m vào làn da nơi cổ, cơn đau nhói như thiêu đốt lan tỏa khắp cơ thể. 

Ngay khoảnh khắc ta hạ quyết tâm dùng sức xuyên qua cổ họng, bên ngoài bỗng vang lên giọng nói lo lắng của tỳ nữ Ảnh Hương: 

"Phu nhân! Thiếu gia lại đập vỡ hộp cơm mang vào rồi." 

"Thiếu gia đã hai ngày không ăn không uống, vẫn luôn nhốt mình trong từ đường." 

"Lão phu nhân sai nô tỳ đến thỉnh phu nhân nghĩ cách khuyên nhủ thiếu gia…" 

"Vãn Đông, sao ngươi lại chắn cửa? Mau cho ta vào!" 

Chiếc trâm trên tay ta khựng lại trong khoảnh khắc.

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Con trai ngoan của ta chẳng phải đã chạy đi gặp mẫu thân ruột thịt của hắn rồi sao? 

Cớ gì lại không ăn không uống?

Khóe miệng ta chậm rãi nhếch lên, lộ ra một nụ cười giễu cợt. 

Đến tận lúc sắp chết, ta mới nhận ra một sự thật nực cười. 

Ngay cả tỳ nữ của ta cũng đã phản bội ta. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!