Chương 11: (Vô Đề)

Những ngày trước, hắn còn có thể tự an ủi bản thân rằng dù không được vào bảng chính, chỉ cần lọt vào danh sách phụ cống thì vẫn còn cơ hội vào Quốc Tử Giám để tiếp tục học hành. 

Nhưng bây giờ, tất cả hy vọng đều tiêu tan. 

Nghe được tin tức này, ta lập tức đặt miếng dưa đang cầm trong tay xuống, quay sang dặn dò Vãn Đông: 

"Đi canh chừng bên Trúc Uyển." 

"Có động tĩnh gì lập tức báo lại cho ta." 

Chưa đến bao lâu, Vãn Đông đã vội vã bước vào, một tay ôm ngực, khuôn mặt tràn đầy kích động xen lẫn thất vọng, ánh mắt d.a. o động khó tả. 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

"Tiểu thư, bên Trúc Uyển xảy ra chuyện lớn rồi, người mau qua xem đi." 

Dù đã được Vãn Đông báo trước, nhưng khi chứng kiến cảnh tượng thảm khốc bên trong Trúc Uyển, ta vẫn không khỏi bị chấn động một phen.

Liễu Thất Thất nằm bất động trên mặt đất, khóe miệng không ngừng chảy ra m.á. u đen. 

Triệu Sơ Ngôn ôm chặt lấy nàng ta, đau đớn tột cùng: 

"Thất Thất! Thất Thất!" 

Sau đó hắn quay đầu lại, như một con trâu điên giận dữ, chất vấn Triệu Kế Hiên: 

"Nghiệt tử! Ngươi sao có thể tự tay đầu độc Thất Thất? Nàng ấy chính là ngươi—" 

Đang gào thét trong tuyệt vọng, ánh mắt hắn vô tình liếc thấy ta, câu nói phía sau lập tức nghẹn lại, không thốt nên lời. 

Dưới chân Triệu Kế Hiên là một chiếc bát sứ vỡ vụn. 

Hắn đứng đó, vẻ mặt lạnh lùng: 

"Nàng ta chẳng qua chỉ là biểu cô của con mà thôi." 

"Nếu nàng ta ngoan ngoãn rời khỏi phủ, con cũng không ngại chu cấp cho một kẻ ngoài như thế. Nhưng ai bảo nàng ta lại dám cản trở tiền đồ của con!" 

Ta giả vờ kêu lên một tiếng rồi lao vào giữa phòng, nhập cuộc hỗn loạn: 

"Còn ngây ra đó làm gì, mau đi mời đại phu!" 

"Không ai được đi!" 

Triệu Kế Hiên đột nhiên quát lớn, giọng đầy uy hiếp. 

Với tư cách là một người con dâu hiếu thảo nổi tiếng, sao ta có thể một mình thưởng thức vở kịch hay thế này? 

Sao có thể không gọi Triệu lão phu nhân đến xem cho đủ mặt? 

Ta khẽ liếc mắt ra hiệu cho Vãn Đông. 

Nàng ta vô cùng nhanh nhạy, lập tức lùi ra ngoài. 

Bên trong phòng, đôi cha con "tình thâm" ấy vẫn đang gào thét mắng chửi nhau đến khản giọng. 

"Ngươi còn là người sao? Ngươi thật sự muốn để... để biểu cô ngươi c.h.ế. t như vậy sao?" 

Triệu Sơ Ngôn nhìn Triệu Kế Hiên với ánh mắt không thể tin nổi. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!