Chương 27: (Vô Đề)

Sáng sớm hôm sau, An Kỳ như thường lệ đi tới Thương Thịnh. Nhưng hôm nay lạ ở một chỗ, từ lúc cô đi vào tất cả mọi người đều hướng con mắt về phía mình. Có người nhìn bằng sự sùng bái, cũng có người nổi tính tò mò, nói chung là vô số kiểu. An Kỳ cô cũng không biết nguyên nhân do đâu, tại sao mọi người lại nhìn chăm chăm vào mình như vậy? Nghĩ đi nghĩ lại cũng không ra nguyên do nên An Kỳ cũng mặc, trực tiếp tới phòng chủ tịch. Vừa tới cửa thì An Kỳ đã thấy An Trác đã đứng đó, bên cạnh là Bách Dạ.

Thấy An Kỳ đi tới, Bách Dạ nói:

"Chủ tịch, phó tổng An có chuyện muốn gặp."

Mới sáng sớm mà đã tìm mình? Có chuyện gì quan trọng? An Kỳ nghe vậy cũng không nói gì nhiều:

"Vậy mời phó tổng An."

Bách Dạ đi tới mở cửa, hai người họ cùng vào trong.

"Nghe nói chủ tịch Tả Thị đã tới đây?" Không dong dài, An Trác vào luôn chủ đề chính.

Nghe được câu hỏi của ông ta, An Kỳ đã ngộ ra được lý do mà mọi người nhìn mình như vậy, cả việc mới sáng ra mà An Trác đã tới gặp. Hôm đó vì quá gấp gáp mà cô không để ý quá nhiêu tới chuyện này.

"Có người đã chụp được hình của hai người, còn đăng lên trên diễn đàn." Vừa nói ông ta vừa mở tấm hình lên đưa cho An Kỳ.

An Kỳ cẩn trọng nhận lấy thì quả thực đúng là vậy. Khung cảnh lúc cô cùng hai người bọn họ đi ra đã được chụp lại. Nhưng thật khéo ở chỗ, hôm đó đích thị là cả ba cùng đi nhưng tại sao lại chỉ chụp mỗi cô và Tả Dật, mà chụp lại rất nét, hoàn toàn không có Trịnh Vĩ trong khung hình. Cũng là biết cách chụp quá.

"Chủ tịch An định giải thích sao về chuyện này?" Một lần nữa An Trác chất vấn cô.

An Kỳ không trả lời, chỉ nhìn vào bức ảnh. Đúng là ở bên cạnh ngưởi đàn ông này là xảy ra chuyện, chẳng có gì tốt đẹp cả. Tóm lại là sau này ít qua lại thì hơn. An Kỳ mất một hồi lâu mới nói:

"Đúng là có chuyện này, chủ tịch Tả với phó tổng Trịnh có tới."

An Trác nghe vậy cười nửa miệng:

"Không ngờ rằng mối quan hệ các người tốt đến vậy, chẳng phải lúc đầu Thương Thịnh không có ý định hợp tác với Tả Thị hay sao?"

Cái câu hỏi này, biết trả lời ra sao? An Kỳ không thể nào nói tất cho ông ta nghe được.

"Phó tổng là đang dò xét tôi sao?"

Không thể trả lời thì chi bằng chất vấn ngược lại.

"Nào dám, nào dám." An Trác xua xua nói.

An Trác ông ta có dây dưa với cánh nhà báo, chỉ cần hé nửa lời với ông ta thì ngay tức khắc báo chí sẽ đăng tin ầm ầm, điều này đối với Thương Thịnh không tốt đẹp gì. Ông ta là đang muốn mượn tay chuyện này để kéo An Kỳ xuống, mục đích cuối cùng vẫn là cái ghế chủ tịch này.

Dường như định nói gì đó thì đột nhiên An Trác có điện thoại:

"Xin phép." Nói xong ông ta đi về phía cửa.

An Kỳ nhìn cánh cửa từ từ đóng lại, ông chú này của cô thâm hiểm hơn cô nghĩ. Chỉ để chút sơ hở là đã vị nắm thóp ngay lập tức. Nhưng An Kỳ vẫn không hiểu tại sao, từ đầu tới cuối ông ta chỉ quan tâm tới một mình Tả Thị. Từ lúc dự án Tâm Phúc khởi sướng cho tới tận giờ, An Trác chỉ đả động tới Tả Thị. Điều này khiến An Kỳ vô cùng hoài nghi. Đang mải suy nghĩ thì Bách Dạ bước vào:

"Chủ tịch."

An Kỳ chuyển tầm nhìn sang người trước mắt, ánh mắt của Bách Dạ như đang mong chờ điều gì đó

"Có chuyện gì sao?" An Kỳ hỏi.

Bách Dạ lúc này ngẩng đầu lên nhìn An Kỳ

"Tất cả trên dưới tập đoàn đều đang bàn tán chuyện của cô với chủ tịch Tả Thị."

Nghe lời nói của Bách Dạ bỗng An Kỳ cảm thấy đau đầu. Chỉ là một chuyện rất nhỏ như vậy mà mọi người xé thành to, thực sự không hiểu bọn họ đang nghĩ gì nữa. Lại nói việc này làm cô nhớ tới tấm ảnh mà An Trác cho cô xem, rõ ràng lúc đó có cả Trịnh Vĩ vậy mà khung hình lại chỉ có mình hai người họ.

"Không có chuyện gì đâu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!