Chương 7: Tình Cờ Gặp Mặt Ở Quán Bar Lạc Nhật

Ra khỏi đài truyền hình, bên ngoài lúc này đã tạnh mưa rồi, bầu trời trong xanh thoáng đãng.

Nam Ngữ hít một hơi thật sâu thoải mái, định bắt taxi đến bệnh viện thì cô chợt nhớ ra là Gia Kỳ rất thích ăn bánh ngọt, thế là lại đi mua bánh ngọt cho thằng bé, sau đó mới lên xe đến thẳng bệnh viện.

Nam Ngữ ở trên xe, bấy giờ mới nhớ đến cái nhẫn ban nãy mà Mộ Hàn trả lại cho cô, cô lôi nó từ trong túi ra rồi đeo vào trên tay.

Cái nhẫn này cô đã tự mua cho chính bản thân để tránh khỏi những lời tán tỉnh khi còn ở Mỹ, thời gian trôi nhanh thật, đã bốn năm rồi… quanh đi quẩn lại thì cô lại quay trở về thành phố này.

Xe dừng lại trước cửa bệnh viện, Nam Ngữ cảm ơn bác tài rồi đi vào bên trong.

Vừa nhìn thấy cô, Gia Kỳ đã nở nụ cười tươi rói như hoa hướng dương, đôi mắt cong cong khi cười rất giống cô, đôi môi hơi mỏng nhỏ nhỏ đáng yêu, Hạ Lệ nhìn thấy cô cũng vội vàng hỏi.

"Sao rồi? Cậu phỏng vấn có được không?"

"Mami.."

Gia Kỳ vươn tay nhỏ ra muốn cô bế.

"Mình qua vòng một rồi! Sẽ có thông báo thi tuyển vòng hai."

Nam Ngữ ôm lấy Gia Kỳ vào lòng.

"Hoan hô! Mami giỏi quá!"

Gia Kỳ thơm thơm vào má cô, Nam Ngữ cùng thơm lại vào má cậu bé

"Tất nhiên rồi! Mami có mua bánh ngọt mà con thích ăn nhất này."

"Hoan hô!"

Gia Kỳ nhảy khỏi lòng cô xuống giường, mở hộp lấy bánh ra ăn.

Hạ Lệ lúc này rất vui cho cô.

"Ngữ, tốt quá rồi.

Chúc mừng cậu."

"Là mình phải cảm ơn cậu mới đúng, nếu không nhờ có cậu nói cho mình biết đài truyền hình cần tuyển biên tập viên thì mình đã bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy rồi."

Hạ Lệ cười nói.

"Cậu lại khách sáo nữa rồi..."

Nam Ngữ mỉm cười, đang định mời Hạ Lệ đi ăn một bữa để cảm ơn thì chuông điện thoại reo vang, là một dãy số lạ...

"Mình đi nghe điện thoại một chút nhé."

Hạ Lệ cười gật đầu, Nam Ngữ xoa đầu con trai âu yếm một cái rồi mới ra ngoài nghe điện thoại, vừa bắt máy thì bên kia đã dồn dập sốt sắng.

"Ôi trời Nam Ngữ! Chị về nước từ bao giờ?! Tại sao không nói cho em biết?"

Giọng nói oang oang này nghe quen quá...

"Tần Băng?!"

Nam Ngữ nhìn số điện thoại "Em đổi số rồi sao?"

Tần Băng ở bên kia giơ tay với thợ trang điểm ngừng lại một chút, thở dài đáp

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!