Chương 42: Bị Thư Mộng Gây Khó Dễ

"Thư Mộng."

Hàn Mạt một lần nữa nhắc nhở, nhưng Thư Mộng giống như chỉ có đố kỵ làm mờ con mắt, vốn dĩ trong đầu bây giờ cũng chẳng coi cô ta ra gì.

"Hàn biên tập, đây chỉ là một ván cược nho nhỏ để chứng minh năng lực thật sự của Nam Ngữ thôi mà, chị không cần phải nhạy cảm quá đâu."

Thư Mộng nói.

Nam Ngữ quay sang nói với Hàn Mạt "Chị đừng lo." Sau đó bình tĩnh hướng đến Thư Mộng dõng dạc nói từng từ.

"Tôi đồng ý, cô muốn cược gì?"

Thư Mộng nhìn dáng vẻ tự tin đó của Nam Ngữ, nhếch môi cười khẩy.

"Sắp tới bên đài của chúng ta sẽ tổ chức một chương trình phát quà cho trẻ em nghèo ở vùng trong, nếu cô khiến lượt rating vượt qua mức quy định, thì tôi sẽ công nhận cô thật sự có thực lực."

Cô ta vừa nói xong, xung quanh liền vang lên tiếng xì xào bàn tán, một chương trình chỉ đơn thuần như thế rất khó kích thích người xem, để chạm vào mức quy định đã khó, huống chi là vượt mức nó.

Nam Ngữ không bị những tiếng xì xào bàn tán đó làm cho lung lay, cô kiên định nói.

"Được, tôi đồng ý."

Thư Mộng nở nụ cười càng sâu, đúng là một con cừu non vênh váo, ỷ bản thân mình có nhan sắc mà vào đây muốn làm gì thì làm.

Lần này cô ta chắc chắn sẽ khiến cho Nam Ngữ phải bẽ mặt.

"Nếu như tôi thắng thì cô sẽ phải công khai xin lỗi tôi."

"Được, tất cả mọi người ở đây sẽ làm chứng."

Thư Mộng không ngần ngại đồng ý ngay.

Tiếng xì xào lại vang lên không ngớt, không ngờ Nam Ngữ vừa mới vào công ty đã dám đánh cược với Thư Mộng, để nói về mức rating thì đâu ai dám qua mặt cô ta.

Trong lòng bọn họ đều háo hức chờ xem kết quả cuối cùng là như thế nào.

"Được rồi, mọi người về chỗ làm việc tiếp đi."

Hàn Mạt lên tiếng, bấy giờ mọi người mới ai về chỗ người nấy làm việc.

"Nam Ngữ, đây là chỗ của cô."

"Cảm ơn Hàn biên tập."

Hàn Mạt gật đầu

"Nếu có gì không hiểu thì cô cứ hỏi mọi người, đừng khách sáo."

"Vâng."

Cô gật đầu, bắt đầu thu dọn đồ đạc, lấy tấm ảnh chụp chung của Gia Kỳ và mình ra để lên trên bàn, xong xuôi mới bắt đầu làm việc.

Thư Mộng ngồi cách đó không xa lại bắt đầu nghĩ cách gây khó dễ cho cô, vừa mới ngồi chưa được bao lâu thì cô ta đã ôm một đống tài liệu đến đặt phịch xuống trên mặt bàn cô rồi nói.

"Biên tập lại tất cả bản thảo này đi nhé."

Nam Ngữ cau mày.

"Đây không phải là việc của tôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!