Sáng hôm sau thức dậy. Những tia nắng nhỏ chiếu lọt qua những khe rèm
Có 2 thân ảnh đang ôm lấy nhau trên giường. Nữ nhân đang say giấc nồng trong lòng nam nhân
- bảo bối...
Hắn hôn nhẹ lên trán cô 1 nụ hôn ra vẻ rất yêu chiều cô gái nhỏ này
Cô như 1 chú mèo nhỏ đang ngủ ngon lành đột nhiên bị kẻ nào đó phá giấc ngủ, có chút bất mãn mà cựa quậy
- ngoan nào bảo bối
- ưm
- ngoan không cựa quậy nữa
Nghe được giọng nói ấm áp của nam nhân truyền vào tai cô mới dần tỉnh dậy
- a Thần?
- cục cưng chào sáng
- ưm chào sáng Thần
Cô cười chúc sáng hắn sau đó úp mặt mình vào lòng ngực hắn định là ngủ tiếp
- dậy đi nào mèo lười
- ưm không muốn đâu. Muốn ngủ nữa ~
Hắn phì cười khi thấy cô mê ngủ như thế
- bảo bối em dậy đi nào
- hong muốn a ~
- ngoan nghe lời anh, nằm lâu quá cơ thể sẽ ê ẩm lắm đó
Hắn hôn chụt lên trán cô
- ưm... Á
- sao thế?
- Thần... tại tại sao em và anh lại không mặc đồ?
Đang nằm đột nhiên cảm thấy cơ thể có chút kỳ lạ. Cứ như cơ thể không mặc gì trên người... Đến lúc nhận ra mới biết mình không mặc đồ thật mà ngại hơn nữa đó là hắn nằm kế cô cũng lại không mặc quần áo
- " ưm ngại chết mình rồi..."
Cô lấy tay che mặt mà ngượng ngùng
- em à
- không muốn đâu. A Thần mau mau thay đồ đi
- vợ này
Hắn bất ngờ nằm trên cô nhốt cô vào trong lòng
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!