- lùi lại, tất cả mau lùi lại
- Lâm Uyên cô điên rồi, mau thả Mễ Mễ ra
- Mễ Mễ
- tao bảo là lùi lại
Cô ta hét lên khi thấy hắn định bước tới
- cô không được làm cô ấy bị thương. Nếu không tôi sẽ không để yên cho cô
- thật vậy sao Dư tổng, hahaha nực cười quá đi mất
- Lâm Uyên mau bỏ con dao xuống
- ý anh là nói cái này sao Thiên?
Càng nói cô ta càng kề sát chiếc cổ trắng nõn của cô. Sát đến nỗi cổ cô bị thương 1 chút, máu từ đó mà chảy ra
- ưm
- Mễ Mễ. Cô muốn gì? Chỉ cần cô không làm đau cô ấy cô muốn gì cũng được
- được. Nếu anh không muốn tôi làm đau con tiện nhân này vậy thì hãy chia nửa cổ phần của Dư thị sang Lâm thị ngay và liền, tôi muốn Lâm thị được quay trở lại
- được
Hắn không ngần ngại điều gì, bất chấp tất cả chỉ vì cô. Hắn yêu cô, hắn không muốn cô đau, không muốn cô chịu tổn thương 1 lần nào nữa
Tim hắn như hàng ngàn mũi dao đâm sâu vào khi thấy cây dao trên tay Lâm Uyên kề sát chiếc cổ cô khiến cô bị thương mà rướm máu
- Dư tổng
- Thần nhi
- mọi chuyển để tôi lo. Mọi người không cần quan tâm đâu
- Thần
- tiểu Mễ ngoan
- tôi đồng ý cuộc giao dịch này còn bây giờ mau thả người ra
- chưa đâu. Tôi còn chưa nói hết kia mà, ngài vội cái gì chứ Dư tổng, thứ cuối cùng mà tôi muốn đó là mạng của con tiện nhân này
- dừng lại!
Hắn hoảng hồn khi thấy cây dao kề sát cổ cô thêm 1 lần nữa
- tôi sẽ đổi chỗ cô ấy. Muốn lấy thì lấy mạng của tôi đây
- phải ha. Anh và con tiện nhân này đều là cùng 1 người hại tôi ra nông nỗi này
- phải đó. Anh ta thông đồng cùng cô ta hãm hại cô đó
- anh Thiên?
Trình Thiên đột ngột hùa theo nói cùng hắn. Có lẽ anh biết hắn muốn làm gì
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!