Chương 24: Uy Hiếp

Tập đoàn Hàn Thị, bên trong văn phòng tổng giám đốc phát ra tiếng quát mắng nhân viên, Hàn Nguyên Phong ngồi ở bàn làm việc sắc mặt âm trầm lạnh lẽo ánh mắt tràn ngập lạnh lẽo cùng nguy hiểm nhìn chằm chằm vào Từ Gia Luân đang đứng trước mặt mình rồi ném tập tài liệu lên bàn cất giọng lạnh lùng:

_ Cậu biết cái tôi muốn không phải mấy thứ này, lần hợp tác với Cao Thị ở thành phố D lần này là chuỗi khách sạn và khu Resort cao cấp nếu họ đồng ý nhượng lại thì chúng ta sẽ kí hợp đồng.

Từ Gia Luân sắc mặt có hơi mệt mỏi một tuần nay anh không được nghỉ phải tăng ca liên tục, từ ngày chị dâu mất tích cả công ty đều phải tăng ca hết cỡ, anh họ cứ âm trầm làm việc không nghỉ ngơi chút nào gần như bán mạng cho công việc.

Gia Luân từ tốn nói:

_ Vâng em sẽ đi đàm phán lại với họ, nhưng nếu như họ đòi thêm tiền lợi nhuận thì sao ạ?

Nguyên Phong đập tay lên bàn đứng phắt dậy, trên mặt là sự giận giữ:

_ Còn phải hỏi nữa à, bằng mọi giá phải có những dự án đó hiểu chưa, mau cút đi làm việc đi.

Gia Luân nghe vậy lập tức gật đầu:

_ Dạ, rõ.

Nói xong anh chuồn thật nhanh ra ngoài rồi đóng cửa lại.

Nguyên Phong mệt mỏi ngồi xuống dựa lưng vào ghế làm việc nhắm mắt lại, một tuần rồi anh tìm kiếm cô không biết bao nhiêu ngóc ngách ở thành phố này, đi tìm Thiên Tuấn Hạo thì nghe nói anh ta qua Pháp chưa trở lại, anh sang Pháp tìm nhưng cũng không tìm được hắn.

Anh thực sự lo lắng bởi trên người cô không mang theo bất kì giấy tờ gì hay tiền bạc, mỗi ngày anh đều bán mạng ở đây làm việc hết sức chỉ để trốn tránh không muốn về biệt thự nơi không còn bóng dáng cô.

Trong đầu anh giờ đều là hình ảnh của cô, lúc cô cười vui vẻ, lúc cô nước mắt đầy mặt hay khi cô ngại ngùng đỏ mặt, tất cả đều là bóng dáng nhỏ bé ấy, anh phải làm việc như điên để không còn dư thời gian nghĩ về cô nữa nhưng cứ mỗi một phút giây anh đều lo lắng bất an.

_ Em đang ở đâu? nếu tôi tìm được em tôi sẽ nhốt em lại.

Anh cho Quân Dịch cùng đàn em đi điều tra mà chưa có kết quả không biết cô biến đi đâu mất rồi!

Chợt cửa phòng có tiếng gõ cửa anh vẫn nhắm mắt lạnh lùng nói:

_ Vào đi.

Quân Dịch cùng Đại Hưng tiến vào đứng trước mặt anh Quân Dịch lên tiếng trước:

_ Bây giờ cậu định bán mạng ở đây như vậy à? mấy dự án gần đây đã thu về một khoản tiền khổng lồ cậu cũng lên nghỉ ngơi đi chứ?

Nguyên Phong lạnh lùng lên tiếng:

Có‎ gì‎ ho?????‎ Chọ????‎ ???? hử‎ ???? rang‎ ++‎ ????r????????‎ ????r???????? en.vn‎ ++

_ Điều tra kết quả như thế nào rồi đừng có nói những chuyện vớ vẩn nữa.

Quân Dịch mặc dù không hài lòng về câu nói của Nguyên Phong nhưng không dám lên tiếng, đành vào vấn đề chính:

_ Hiện tại chưa tìm ra cô ấy ở đâu nhưng có một manh mối này chắc chắn cậu sẽ bất ngờ!

Nguyên Phong mở mắt ngồi thẳng người dậy khẩn trương hỏi:

_ Tin gì?

Quân Dịch đẩy về phía anh một bức ảnh, trong ảnh là An Nhiên đang đứng ở trạm xe đi thành phố B.

Nguyên Phong cầm lên bức ảnh ngắm nhìn đây đúng là cô, chỉ nhìn thoáng qua anh cũng có thể nhận ra anh hỏi Quân Dịch tiếp:

_ Sao cậu có bức hình này? cô ấy đi thành phố B?

Quân Dịch nhìn sang Đại Hưng muốn Đại Hưng trả lời bởi bức ảnh là do Đại Hưng tìm được, Đại Hưng hiểu ý nhanh trả lời:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!