Chương 9: (Vô Đề)

Việc đàm phán, Sở Trinh đích thân đi.

Đây là cơ hội tuyệt vời để Thái tử lập uy danh trước triều đình.

Cùng đi với hắn là không ít mưu sĩ trong phủ Thái tử.

Hàn môn hay thế gia, đều góp sức chung lòng.

Cuối cùng đã thuận lợi đàm phán, buộc Nam Lý quốc chịu điều kiện nộp cống hàng năm.

Nghe nói, phía Nam Lý còn định dâng công chúa của họ.

Ai ngờ bị Sở Trinh mắng cho một trận:

"Mới bại một trận đã mang nữ nhân sang hòa thân, có bản lĩnh thì mang hoàng tử của các ngươi sang đây!"

"Triều ta cũng có không ít quyền quý chuộng nam sắc."

"Đã nói hoàng tử là báu vật của Nam Lý các ngươi, vậy thì cứ mang thứ quý giá nhất đến, triều ta chỉ nhận đồ tốt!"

Nam Lý quốc câm lặng.

Tin tức truyền về trong nước, toàn triều cười đến đau cả bụng.

Một niềm tự hào là

"thiên triều thượng quốc" âm thầm nảy mầm trong lòng mỗi người dân Đại Diễn.

Không bao lâu sau, Sở Trinh mang theo hài cốt của vị công chúa từng bị ép hòa thân mười tám năm trước trở về.

Hôm đó, vô số người mặc niệm.

Vị công chúa ấy, rất nhiều người thậm chí không biết nàng tên gì.

Nhưng chính nàng đã lấy tính mạng mình, đổi lấy mười tám năm bình an nơi biên cương.

Ngày hôm ấy, trong lòng không ít người đều đang thầm nghĩ:

Từ nay về sau, Đại Diễn ta sẽ không bao giờ để công chúa phải đi hòa thân nữa.

Nếu thật sự cần phải hòa thân, thì cũng nên là hoàng tử bên địch quốc bước vào cung ta.

Sau khi trở về, hoàng thượng trọng thưởng khắp nơi.

Trận chiến lần này khiến không ít con cháu hàn môn được thăng chức.

Đó là quân công, chẳng ai có thể dị nghị.

Cùng với đó, đoàn sứ giả theo Sở Trinh xuất chinh cũng lần lượt luận công ban thưởng.

Số lượng hàn môn tử đệ trong triều đình, bỗng nhiên tăng vọt.

Tiếp theo, Sở Trinh thuận thế thành lập

"Thương Nhân Mưu Sĩ Đoàn" của riêng mình.

Trận chiến với Nam Lý quốc lần này, khiến mọi người đều rõ ràng:

Đánh giặc, không chỉ dựa vào binh mạnh tướng giỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!