Chương 7: (Vô Đề)

Sở Trinh bật cười:

"Tiền bạc sẽ không bạc đãi ngươi. Hơn nữa, Cô hứa với ngươi, nếu ngươi làm xong việc này, Cô sẽ dâng tấu lên phụ hoàng, phong cho ngươi một chức quan."

"Điện hạ, thảo dân là thương nhân."

Hắn trừng to mắt, không dám tin.

Triều đình hiện nay vẫn luôn khắc nghiệt với thương nhân.

Thương nhân không được làm quan.

Lời hứa của Sở Trinh, đủ để hắn xả thân dốc sức.

Sở Trinh mỉm cười:

"Xưa kia có Tang Hoằng Dương giúp Hán Vũ Đế giải nguy khủng hoảng tiền tệ, hôm nay thời cuộc cấp bách, Cô dùng ngươi – Triệu Tùng Minh – có gì là không thể?"Nếu ngươi có thể giúp Cô giải quyết chuyện lương thảo, thì chính là trung thần lương tướng của Cô.Lời cô hứa, tất sẽ giữ lời.

Quân vô hí ngôn!"

Triệu Tùng Minh sắp phát điên.

Hắn mang gương mặt tuyệt vọng bước vào phủ Thái tử, lại hớn hở rạng rỡ mà rời khỏi phủ Thái tử.

Hắn liên hợp với mười hai thương hội từ Giang Bắc đến Giang Nam, từng thuyền từng thuyền lương thảo được vận chuyển từ vùng trù phú ra biên ải.

Mà lời hứa hắn đưa ra là Thái tử điện hạ cần một nhóm mưu sĩ do thương nhân tạo thành.

Nếu việc lương thảo được giải quyết, Thái tử sẽ chọn người trong số những thương nhân tài năng ấy.

Sở Trinh thấy hắn miệng lưỡi trơn tru, nhưng cũng quả thực làm việc có hiệu quả, liền gật đầu chấp thuận.

Triệu Tùng Minh mừng rỡ như điên.

Trước khi cùng thuyền rời kinh, ta đến tiễn hắn.

Trong khoang thuyền chật hẹp, hắn uống cạn chén rượu, rồi quỳ xuống tạ lễ:

"Đa tạ Thái tử phi bày mưu vạch kế, tại hạ mới có thể được yết kiến điện hạ."

"Nếu không, chúng ta thương nhân, cả đời này biết đến bao giờ mới có ngày ngẩng đầu làm người?"

"Thế nhân nói thương nhân ham lợi, nhưng trong thiên hạ vẫn có kẻ giữ nghĩa. Lúc quốc gia gặp nạn, chúng ta cũng tuyệt chẳng thể khoanh tay đứng nhìn."

"Nếu sau này Thái tử phi có điều phân phó, Triệu mỗ dẫu có tan xương nát thịt, cũng không chối từ."

"Lần này biệt ly, chẳng biết ngày nào tái ngộ, Triệu mỗ nhất định sẽ cầu phúc cho Thái tử phi."

"Nguyện Thái tử phi vạn sự như ý, tâm tưởng sự thành."

Ta cũng cạn chén cùng hắn, rồi khẽ khom người cáo biệt.

Khúc tàn, người tan, sóng nước u sầu.

Kiếp trước, sau khi thế gia bị đồ sát, người tiếp theo bị thanh trừng chính là những thương nhân giàu có như Triệu Tùng Minh.

Kiếp này, ta lựa chọn sớm liên kết với những người còn có thể liên kết.

Cũng xem như là một cách để tự cứu mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!