"Cố công tử gặp được minh quân, đắc chí ngút trời, bên cạnh cũng không thiếu hồng nhan bầu bạn."
"Hiện tại đang cùng một cô nương nồng nàn tình ý, còn có ý muốn nạp nàng làm thiếp."
"Đây chính là tất cả những việc mà vị Cố công tử vì nước vì dân đã làm, từng việc từng việc đều là vì chính mình tính toán."
"Xin hỏi, một kẻ ích kỷ tư lợi như vậy, lấy gì để lên mặt dạy dỗ ta?"
Mặt Cố Cẩm Tín đỏ bừng.
Hắn vịn tường đứng dậy, sa sầm mặt mày quát:
"Những gì ta làm, đều là thuận theo thời thế, không như ngươi, là họa quốc ương dân!"
Ha ha ha ha ha!
Ta ngửa mặt cười lớn, cười đến chế giễu mỉa mai.
"Cố Cẩm Tín, ngươi rốt cuộc cũng lộ đuôi rồi."
"Ngươi là thật sự sợ ta là họa quốc ương dân? Hay là sợ ta thay đổi đại thế, khiến ngươi chẳng còn đường thăng tiến làm quan to lộc hậu?"
Hắn nổi giận, nghiến răng thấp giọng gằn từng chữ:
"Dù ngươi có làm được bao nhiêu, cũng không thể thay đổi điều gì! Tống Gia Nhược, ngoan ngoãn quay về làm một hiền thê lương mẫu cho tốt đi. Thiên hạ này, không phải là thứ mà ngươi có thể chạm vào!"
Nói xong, hắn xoay người bước nhanh xuống lầu.
Ta đứng yên nhìn bóng lưng hắn, khóe môi cong nhẹ thành nụ cười lạnh.
Xem ra là ta đã nhân từ quá mức, khiến hắn sống quá dễ dàng, đến mức quên mất thủ đoạn của ta.
Ta phân phó Văn Hương:
"Đi, giúp ta tìm một bà mối."
"Hả? Tiểu thư, tìm bà mối để làm gì?"
"Để làm mối cho một cô nương."
8
Văn Hương rất nhanh đã mời được hai bà mối.
Một người tiếng tăm lẫy lừng, người còn lại là quan môi danh giá hạng nhất.
Hai bà mối ấy gần như giẫm nát bậc cửa nhà một cô nương họ Lưu ở ngõ Thợ Gạch.
Những vị tài tử được giới thiệu người sau còn xuất sắc hơn người trước.
Lưu cô nương nhìn hoa cả mắt, cuối cùng thẹn thùng lựa chọn một vị tú tài, gả làm chính thất phu nhân.
Về phần đoạn tình cảm mơ hồ với Cố Cẩm Tín, nay đã thành một vết nhơ mà nàng chỉ mong tránh còn không kịp.
Theo lời nàng kể, Cố Cẩm Tín từng nhiều lần buông lời trêu ghẹo, khiến nàng hiểu lầm một tên lưu manh là tình lang trong mộng.
Nay nhắc lại, chỉ thấy vô cùng nhục nhã, chỉ hận không thể tự móc mắt mình ra.
Vì một phần tỉnh ngộ ấy của nàng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!