Chương 48: (Vô Đề)

Vương Tiểu Thanh ngồi trước bếp lò, đọc cuốn tiểu thuyết và hồi ký lấy trộm được từ trạm phế liệu, thời đại này không cho phép đọc, may mà cô có thể giấu ở trong không gian.

Rán mỡ lợn xong, Vương Tiểu Thanh phát hiện không có đồ phù hợp để đựng, chỉ có thể dùng hai chén thức ăn lấy ra đựng mỡ lợn, lần sau đi chợ phải mua nhiều đồ hơn.

Vương Tiểu Thanh bắt đầu làm móng giò, bởi vì móng heo phải mềm mềm một chút ăn mới ngon.

Đổ dầu vào nồi, cho gừng thái lát vào trước. Sau đó cho móng heo đã luộc sơ vào rồi đảo đều. Chiên móng giò đến khi bề mặt móng heo hơi vàng.

Sau đó cho xì dầu vào đảo đều, lại thêm chút giấm, muối, tỏi thái lát, lá thơm, những gia vị này, hôm nay cô mua ở cửa hàng thực phẩm.

Đổ nước sôi vào, nước ngập móng giò, đậy vung lại, đun với lửa vừa. Một giờ sau, mở ra xem một chút, nước sốt đã rất đặc, vô cùng thơm.

Vương Tiểu Thanh nhìn đồng hồ, gần năm giờ, tới giờ nấu cơm. Bắt đầu tăng lửa để nước sốt cô đặc lại, múc ra món móng giò heo thơm ngon, đậm đà.

Sau đó cô rửa sạch nồi, cho gạo vào, hôm nay nấu cơm cho tám người, nên cho thêm nhiều gạo.

Vương Tiểu Thanh lấy bột mì trắng từ không gian ra, bắt đầu nhào bột, nhào bột xong để bột nghỉ trước.

Sau đó bắt đầu thái rau, rửa sạch cà rốt, cải thảo, rau chân vịt, cắt cải thảo thành từng miếng vừa ăn, cà rốt thái lát. Ớt và tỏi thái nhỏ, thịt ba chỉ thái lát mỏng, một cân thịt ba chỉ đầy một bát lớn.

Để bột nghỉ xong, cô nhào lại, nặn thành hình tròn, bắt đầu hấp. Phía dưới là cơm, trên là bánh bao, nấu chung một nồi.

Nửa giờ sau, cơm và bánh bao đã chín, Vương Tiểu Thanh đổ cơm và bánh bao ra một cái chậu gỗ, chậu gỗ này là Trương Vũ làm và mang đến cho cô.

Dù sao Vương Tiểu Thanh ở trong không gian rửa mặt và đánh răng cô thấy dùng chậu này đựng cơm cũng khá tiện.

Lúc này, tiếng loa tan làm vang lên.

Vương Tiểu Thanh bắt đầu xào cải thảo, cho thêm nhiều tóp mỡ vừa mới lọc dầu xong. Tiếp theo, cô xào cà rốt với trứng, cho hẳn sáu quả trứng vào. Xào xong, thấy bọn họ vẫn chưa đến, đoán chừng chắc bọn họ tắm rửa rồi mới qua.

Vương Tiểu Thanh liền dừng lại chờ một chút. Nếu không đồ ăn nguội sẽ không ngon.

Lại chờ thêm nửa tiếng nữa, mặt trời đã lặn, mới nghe thấy tiếng của bốn người, Vương Tiểu Thanh nhanh chóng lấy cơm và thức ăn vừa nấu xong từ không gian ra rồi để vào tủ bát.

"Tiểu Thanh, chúng tôi đến rồi," giọng của Lưu Hiểu Yến đã đến nhưng người còn chưa có vào tới.

"Sao lại đến muộn thế, mau vào ngồi đi," Vương Tiểu Thanh ra đón.

"Đây, chúc mừng cô," Lưu Hiểu Yến đưa cho cô một gói giấy.

"Đồng chí Vương, chúc mừng cô có nhà mới, một chút tấm lòng, không có gì nhiều," Hoàng Cẩm cũng đưa một gói giấy.

"Của tôi." Giả Nam Ngọc không khách sáo, dong dài.

"Đồng chí Tiểu Thanh, chúc mừng, chúc mừng," Chương Giang Bắc đưa cho cô một cái hộp.

"Mọi người khách sáo quá, đến còn mang quà nữa," Vương Tiểu Thanh nhận quà xong để trong phòng.

"Tiểu Thanh, thật ghen tị với cô," Lưu Hiểu Yến nhìn đồ đạc trong nhà, chắc hẳn ở rất thoải mái.

"Đừng ghen tị, sớm muộn gì cô cũng sẽ có thôi."

"Ba đồng chí, giúp tôi một việc, mọi người giúp tôi đi gọi trưởng thôn và đội trưởng tới, tôi cũng mời họ. Hiểu Yến, tôi thiếu sáu đôi đũa và mấy cái cốc, cô về điểm thanh niên trí thức lấy hoặc mượn của hàng xóm giúp tôi."

Vương Tiểu Thanh chuẩn bị xào rau, nên cô không có thời gian đi mời khách.

"Được." Hoàng Cẩm và Chương Giang Bắc đi ra ngoài, Giả Nam Ngọc ngồi trước bếp giúp cô nhóm lửa, Vương Tiểu Thanh bắt đầu nấu canh trứng gà rau chân vịt.

"Tiểu Thanh, anh Trương đến rồi," Lưu Hiểu Yến cầm đũa và cốc trở về, nhỏ giọng nói thầm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!