Chương 126: (Vô Đề)

"Cảm ơn bác trưởng thôn." Vương Mộng Mộng cầm giấy biên nhận rồi rời đi.

Trưởng thôn vốn còn muốn chờ người nhà Nhị Cẩu trở về để nói với bọn họ một tiếng, nhưng thấy chỉ có một mình Trương Hồng Châu ở nhà, cũng không tiện ở lại, đang chuẩn bị đi, chợt nghe được Trương Hồng Châu lầm bầm.

"Không ngờ Vương Mộng Mộng lại có tiền nhanh như vậy."

"Điều kiện gia đình Vương Mộng Mộng tốt, qua vài ngày nữa cô ấy sẽ trở về thành phố, một trăm đồng này chỉ là chuyện nhỏ mà thôi." Trưởng thôn nói xong rồi rời đi.

Lời nói của trưởng thôn đã k1ch thích Trương Hồng Châu, tất cả bọn họ đều từng người từng người trở về thành phố, còn mình sao lại vô dụng đến như vậy, không thể trở về, nghĩ đến đây, Trương Hồng Châu che mặt bật khóc.

Không phải chỉ vì không thể trở về thành phố mà thương tâm, mà còn vì bị bắt nạt khi xuống nông thôn, bị c**ng hi3p, mang thai rồi lại sảy thai...

Khóc xong, Trương Hồng Châu cất kỹ tiền đi, bây giờ thứ duy nhất cô ta có thể giữ chặt chính là tiền.

Bên này, Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ đang xem phim rất thú vị, Vương Tiểu Thanh xem say sưa, còn Trương Vũ thì xem được nửa bộ phim, nửa bộ phim còn lại thì nhìn Vương Tiểu Thanh.

Xem phim xong, Trương Vũ định đi mua xe đạp.

"Tiểu Thanh, anh định mua một chiếc xe đạp, sau này chúng ta cùng nhau đi xe đạp." Trương Vũ bàn với Vương Tiểu Thanh.

"Không cần mua đâu, chúng ta đi chung một chiếc là đủ rồi mà." Vương Tiểu Thanh cảm thấy một chiếc xe đạp là đủ rồi.

"Có lúc, nếu như anh về trễ hơn em, như vậy sẽ không tiện."

Trương Vũ đã suy nghĩ kỹ rồi, trước đây chuyện làm ăn ở chợ đen anh không để tâm lắm, anh mặt sẹo đưa cho bao nhiêu thì nhận bấy nhiêu. Bây giờ có Vương Tiểu Thanh rồi thì khác rồi, Trương Vũ phải tiết kiệm nhiều tiền hơn, sau này còn phải cùng nhau học đại học, kết hôn, sinh con...

"Được, anh nói cũng có lý, vậy bây giờ chúng ta đi mua xe, anh có phiếu xe đạp không?" Vương Tiểu Thanh nhớ ra chuyện này.

"Có, trước đây đã có rồi, bất quá do trước đây lái máy kéo nên không cần xe đạp, nên mới không mua." Trương Vũ lấy phiếu từ trong túi ra.

"Được, bây giờ chúng ta đi mua.

Nửa tiếng sau, hai người cùng nhau đạp xe đạp trở về thôn, nam thanh, nữ tú, thật sự là một phong cảnh đẹp.

Trương Vũ không về nhà, mà đưa Vương Tiểu Thanh về nhà trước.

"Anh về nhà một lát, lát nữa sẽ đến nấu cơm cho em." Trương Vũ không có đi vào, mà đạp xe đạp về nhà, chuẩn bị để cho người trong nhà bất ngờ.

"Được, anh đi đi" Vương Tiểu Thanh về đến nhà, trước tiên lấy ra một ít nguyên liệu nấu ăn, nếu không đợi lát nữa Trương Vũ đến sẽ không tiện lấy ra.

Trương Vũ đạp xe về đến nhà.

"A, em trai, em thật sự mua xe đạp rồi, Triệu Đệ, mẹ, mau ra đây xem, em trai đã đạp xe về rồi."

Trương Dũng đang chẻ củi trong sân, thấy Trương Vũ đạp xe về, liền gọi mọi người ra ngoài xem.

Tào Triệu Đệ và bà Vương vui vẻ bước ra, nhìn ngắm chiếc xe đạp, sờ mó một chút.

Bên này, Vương Tiểu Thanh lấy thịt ba chỉ và rau từ không gian ra. Bây giờ, có rất nhiều dưa leo và đậu đũa, lần tới phải đem bán một đợt để dọn dẹp kho.

Sau đó cô vừa ngồi đọc sách vừa đợi Trương Vũ, Vương Tiểu Thanh chủ yếu đọc tiếng Anh vì đó là môn mà cần tích lũy nhiều nhất.

Trương Vũ tới vào lúc hoàng hôn, vừa đến trước cửa nhà Vương Tiểu Thanh thì thấy cảnh tượng này.

Ánh nắng chiều tà chiếu lên mái tóc cô, tạo nên một lớp ánh sáng vàng, vừa huyền bí vừa xinh đẹp, khiến cho người ta không nỡ quấy rầy cô.

"Ừm~, anh đến rồi, sao lại ngẩn ngơ vậy?"

Vương Tiểu Thanh cảm nhận được ánh mắt nhìn chăm chú vào mình, ánh mắt này quá đỗi nóng bỏng, làm cho người ta không thể không chú ý tới.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!