Chương 29: (Vô Đề)

Edit: Ngũ Ngũ

Reloader: Tiểu Bạch

Một hồi tĩnh mịch qua đi, Kỷ Thiều đóng cửa phòng lại.

Hắn kéo miếng băng dán trên miệng vết thương ra, tại một khắc đụng phải này, chợt dừng lại, "Cô muốn làm gì?"

"Tôi chỉ muốn gặp lại hắn một lần."

Cô gái giọng nói thảm thiết, "Van xin cậu.

"Kỷ Thiều hít sâu một hơi, hắn suy nghĩ. Lúc ấy cô gái này tứ chi chia lìa, lại từng chút một bò đến bên chân của hắn, cầu hắn hỗ trợ. Kỷ Thiều ở trong phòng đi qua đi lại, trong đầu của hắn rối bời, giữa ban ngày ban mặt, lại gặp quỷ."Tại sao lại tìm tôi?

"Cô gái không có trả lời. Nửa ngày, cô áy náy mà nói,"Tôi có chuyện khó nói.

"Ngụ ý là không được nói, cũng không thể nói. Kỷ Thiều lập tức có một loại cảm giác như trước mặt treo một cái móc, trên cái móc còn có miếng thịt, thơm ngào ngạt, lại không ăn được."Nếu như tôi không giúp cô thì sao?"

"Tôi đã là cô hồn dã quỷ." Cô gái nói, "Chỉ có thể đi tìm thế thân."

Kỷ Thiều cắn răng, "Cô uy hiếp tôi."

Sau một khắc trong đầu của hắn có ý nghĩ chợt lóe, cười lạnh nói, "Cô là đang đánh lạc hướng tôi."

Nếu như có thể tìm người sống để thế thân, đối phương không có khả năng sẽ ăn nói khép nép như vậy, trừ phi…

Chỉ có thể đi theo hắn, không còn lựa chọn nào khác.

Một đạo thân ảnh dần dần hiển ra trước mắt của Kỷ Thiều, cô gái ánh mắt u oán dõi theo hắn, sau một khắc đã quỳ trên mặt đất, lần lượt dập đầu, hèn mọn cầu khẩn, còn có tia sợ hãi khó giấu.

Kỷ Thiều muốn lui về sau một bước, nhưng kì lạ là hắn vẫn không hề nhúc nhích chút nào, phảng phất như đây là điều hắn nên nhận được.

Cửa đột nhiên được vặn mở ra từ bên ngoài, ba Kỷ đứng ở trước cửa, nhìn sắc mặt trắng bệch của con trai,

"Có chuyện gì? Sao bị dọa thành như vậy?"

Kỷ Thiều trên trán đổ mồ hôi, cmn, hắn tại sao lại quên khóa cửa phòng nhỉ.

"Tiểu Thiều?" Ba Kỷ mang theo hai tay đầy mùi nước rửa tiến vào, "Ba gọi con đó, sao lại phát ngốc rồi?"

Kỷ Thiều vân vê ngón tay, "Con…"

Hắn làm ra bộ dáng như bừng tỉnh đại ngộ, kêu lên, "Ba, con nhớ tới cuốn album hình hồi cấp 3 để ở chỗ nào rồi."

Ba Kỷ, "…"

Bữa trưa mẹ Kỷ đặc biệt làm cả một bàn đồ ăn, đều là món Kỷ Thiều thích, nhưng hắn không đụng được mấy đũa.

"Tiểu Thiều, có phải cùng cô ấy cãi nhau rồi không?"

Kỷ Thiều thoáng cái không kịp phản ứng, "Ai?"

Mẹ Kỷ kỳ quái, "Bạn gái đó,"

Kỷ Thiều, "…"

"Dạ." Kỷ Thiều đáp lung tung một câu, "Cậu ấy quá dính con."

Mẹ Kỷ không thể hiểu được, "Dính người bộ không tốt sao? Ba con lúc trước cũng…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!