Chương 54: (Vô Đề)

Bất kể Yến Khâu có sốt ruột hay không thì tạm thời họ cũng chẳng thể làm được gì, vì còn quá nhiều việc phải xử lý sau đó.

Lạc Ngữ nhanh chóng bị đưa đi, Kỷ Trúc Vân đi cùng anh ấy.

Yến Khâu và Lộ Kiều thì bị định vị khóa chặt, không thể tách rời, nên Lộ Kiều đành ở bên cạnh Yến Khâu, giúp anh xử lý một số công việc.

Mãi đến nửa đêm, họ mới khởi hành trở về Trung ương tinh.

Trên đường đi, Lộ Kiều vẫn dựa vào Yến Khâu mà ngủ — cậu thật sự quá mệt. 

Trước đó Yến Khâu rất dịu dàng, không làm cậu bị thương, nhưng dù sao cũng đã bị "dày vò" suốt một khoảng thời gian dài rồi!

Yến Khâu thì tinh thần lại rất tốt, rõ ràng cũng chẳng nghỉ ngơi bao nhiêu!

Lộ Kiều thấy khó tin: "Anh không mệt à?"

Người đàn ông suy nghĩ một chút, trêu chọc: "Anh sạc điện rồi."

Lộ Kiều: "……"

Khoan đã, cái này là… trò đùa 18+ à?

Nhìn vẻ mặt cậu bị nghẹn lời, Yến Khâu mỉm cười, ôm cậu vào lòng, giọng nói thấp trầm: "Ngủ đi, đến đó rồi còn phải đến hoàng cung trước."

—— Đúng vậy, mặc dù với mọi người sau khi thời gian quay ngược lại thì Lộ Kiều dường như chẳng liên quan gì đến vụ việc lần này, đế quốc cũng vì cậu không có năng lực tấn công mà tạm thời chưa thay đổi thái độ đối với cậu, nhưng điều kiện tiên quyết là: cậu vẫn phải "không có năng lực tấn công".

Dù hoàng đế bệ hạ từng thể hiện rằng rất xem trọng Lộ Kiều, thì trong chuyện này cũng tuyệt đối không thể lơ là.

Bởi vậy, trước khi khởi hành, Lộ Kiều đã nhận được chiếu triệu, cần đến kiểm tra lại lực ý thức một lần nữa.

Điều này có lẽ là để đế quốc yên tâm hơn một chút.

Sáu giờ sáng, hai người đến nơi — hoàng cung.

Lộ Kiều nhanh chóng bị dẫn đi làm kiểm tra, trước khi tách ra, Yến Khâu nắm tay cậu một cái.

Lộ Kiều quay đầu lại nhìn, ánh mắt người đàn ông rất trầm tĩnh, khiến lòng cậu cũng dần bình ổn.

Trước khi đi, cậu còn thấy cả cha mẹ của Yến Khâu xuất hiện. Hai vị trưởng bối, cho dù ở nhà thế nào, nhưng khi ở bên ngoài thì khí thế đều vô cùng mạnh mẽ. Sau khi nhìn thấy Lộ Kiều, cả hai đều khẽ gật đầu với cậu.

Toàn bộ nhà họ Yến đều đứng phía sau lưng cậu.

Lộ Kiều mỉm cười, quay người bước đi.

Một tiếng sau, cậu được thả ra khỏi hoàng cung.

Ngưỡng lực ý thức của cậu lại tăng vọt đến mức kinh người, nhưng năng lực tấn công vẫn bằng không. Lộ Kiều vẫn còn nhớ rõ ánh mắt phức tạp của những người xung quanh khi kết quả kiểm tra được công bố.

Ra khỏi hoàng cung, nhìn bầu trời xanh thẳm, Lộ Kiều khẽ thở dài, cả người cuối cùng cũng thả lỏng.

Lúc này, cha mẹ Yến Khâu cũng đã giải quyết xong những việc cần làm, đứng chờ trên bậc thềm trước hoàng cung.

Yến lão Nguyên soái giờ đã không còn cần xe lăn, nhưng vẫn chưa thể rời khỏi cây gậy chống.

Ông nhìn lên bầu trời, bỗng nhiên hỏi: "Hai đứa không chạm mặt với Thành Dịch chứ?"

Lộ Kiều khựng lại, quay đầu nhìn sang.

Yến Khâu ngừng một chút, đáp: "Không."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!