Những việc ngọt ngào nhất mà người yêu có thể làm cho nhau — rốt cuộc có thể ngọt đến mức nào?
Trước đây, Lộ Kiều không thể tưởng tượng nổi.
Yến Khâu đã cho cậu rất nhiều ngọt ngào rồi:
Là năm năm dài đằng đẵng, khoảng cách hàng vạn năm ánh sáng vẫn luôn âm thầm đồng hành;
Là sự dịu dàng, chăm sóc tận tâm kể từ khi hai người kết nối với nhau;
Là lời tỏ tình của anh;
Và cả cánh đồng hoa anh từng tặng cậu.
Nhưng rõ ràng, Yến Khâu vẫn còn có thể mang đến cho cậu nhiều, nhiều hơn thế.
Hành tinh xoay chuyển, bầu trời sao cũng dần thay đổi — càng lúc càng rực rỡ, lấp lánh.
Sóng biển vỗ về không ngừng, từng đợt trào dâng vang vọng xa xa. Trong căn nhà kính, cũng vang lên những âm thanh hòa cùng nhịp điệu ấy.
Lúc thì sóng chỉ khẽ l**m bờ cát, lúc lại vỗ mạnh tràn lên, từng đợt nối tiếp nhau, như có nhịp tim hòa trong đó.
Lần đầu tiên dừng lại, đã là hai tiếng sau.
Cả hai vẫn nằm trên sofa, Lộ Kiều mệt lử, cuộn trong lòng người đàn ông. Yến Khâu vẫn hôn lên má cậu, khẽ thì thầm: "Anh yêu em."
Lộ Kiều mệt đến cười ra hơi, khẽ nói: "Đừng nói nữa, anh nói mãi rồi."
Yến Khâu bật cười, giọng trầm thấp.
Lộ Kiều lúc này mới đủ tỉnh táo để nghĩ chuyện khác, hỏi nhỏ: "Phải rồi… chỗ này không có ai khác đâu nhỉ?"
"Không có." Yến Khâu cười, "Nếu có, anh đã bế em vào phòng rồi. Yên tâm, chỉ có hai ta thôi. Tài xế sang nghỉ ở đảo bên kia rồi."
"Vậy thì tốt."
Lộ Kiều thoải mái thở ra.
"Có thấy khó chịu không?" Yến Khâu hỏi, tay khẽ chạm lên người cậu.
Lộ Kiều đỏ mặt, lí nhí: "Cũng… hơi đau chút, nhưng không sao, nghỉ lát là ổn."
Yến Khâu nhìn cậu, rồi bất chợt nói: "Anh còn muốn thêm lần nữa."
"…" Lộ Kiều lập tức đỏ rực mặt, ấp úng: "Nhưng… em chỉ mang có một cái thôi mà…"
Trước khi đến đây, cậu chỉ nghĩ là thử một lần, nên giấu đi mang theo một cái, sợ Yến Khâu phát hiện.
Nghĩ đến đây, cậu lại ngạc nhiên: "Anh không chuẩn bị gì à? Bình thường anh… màu mè thế cơ mà!!"
Yến Khâu chỉ nói: "Anh tưởng em chưa sẵn sàng."
— Vì nghĩ cậu chưa chuẩn bị, nên anh mới luôn kiềm chế sao?
Tim Lộ Kiều bỗng mềm nhũn.
c** nh* giọng nói: "Vậy để em nghỉ chút đã, lát nữa rồi tính."
Yến Khâu khẽ thở dài: "Anh đùa thôi. Nếu không có thêm, thì thôi vậy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!