Chương 28: (Vô Đề)

Lộ Kiều không tin, cậu cảm thấy Yến Khâu chỉ đang tự an ủi mình thôi.

Rõ ràng là anh sợ cậu trở nên cường tráng, lực lưỡng hơn anh chứ gì!

Đợi đấy, đến lúc đó xem anh có bị dọa chết hay không!

Hai mắt Lộ Kiều sáng rực, trong đầu gần như đã tự vẽ ra cảnh tượng mình với thân hình cường tráng săn chắc, ép Yến Khâu vào góc tường khiến anh run rẩy sợ hãi!

Hai người ăn cơm xong khá vội, kịp quay về phòng lúc gần bảy giờ để hoàn thành việc khóa định vị, tránh tình trạng sáng mai Lộ Kiều thức dậy lại thấy mình đang ở nơi khác. Khóa xong, cả hai lại cùng nhau tắm rửa.

Tắm xong đi ra, Lộ Kiều phát hiện khoang giả lập toàn thức dành cho hai người của ba mẹ Yến Khâu đã được dời đến đây!

Cậu ngẩn người, hôm nay cậu không định đăng nhập làm việc, cũng không hề bảo quản gia đem khoang đến.

Yến Khâu vừa lau tóc vừa nói: "Anh bảo quản gia mang qua đấy."

Lộ Kiều ngơ ngác: "Ồ…"

Lau khô tóc xong, Yến Khâu bước thẳng vào khoang, giọng điềm nhiên: "Anh lên mạng xử lý chút việc, em chơi đi."

Lộ Kiều ngoan ngoãn đáp: "Vâng."

Anh đã nói vậy thì cậu cũng không làm phiền, tự mình lên mạng chơi.

Nhưng thật ra cậu chẳng có gì để chơi cả, nên lại chạy đến trung tâm tổng hợp tuyến Tây Nguyệt, làm công việc "đối luyện thuê" để kiếm tiền.

Bên kia, Yến Khâu sau khi đăng nhập cũng lập tức đến Tây Nguyệt.

Tới khu đấu tập, không thấy người mình muốn tìm, anh nhớ lại những gì Lạc Diệp từng nói, nghĩ ngợi một lúc rồi chuyển sang khu huấn luyện tuyến Tây Nguyệt, lướt qua danh sách người đối luyện đang online, ánh mắt cuối cùng dừng lại ở hai chữ "Kiều Kiều".

Phòng huấn luyện số 2301, trạng thái hiện tại: Đang đối luyện.

Phòng huấn luyện cho phép người khác quan sát, Yến Khâu bình thản chuyển tới 2301, thấy hai người đang đối chiến — trông đều là nhân vật phổ thông chẳng có gì đặc biệt.

Trong đó có một thanh niên hơi thấp, từng chiêu từng thức đều quen thuộc đến mức Yến Khâu khẽ nhếch môi.

Đôi cánh của tộc Dực Hành cho phép Lộ Kiều mở rộng phạm vi chiến đấu từ mặt đất lên không trung; gen tộc Thuấn Tức lại khiến cậu càng nhanh nhẹn, linh hoạt hơn. Năng lực chiến đấu của Lộ Kiều giờ đã mạnh hơn trước gấp cả chục lần — với mức chênh lệch như thế, đối đầu người bình thường, cậu chỉ cần một giây là có thể hạ gục đối phương. Nhưng vì công việc "đối luyện thuê" chú trọng trải nghiệm và cải thiện cho khách, Lộ Kiều cố tình giảm tốc độ, kéo dài đến tận năm phút mới kết thúc trận. 

Đối thủ ngã xuống đất, nhìn Lộ Kiều đầy kinh ngạc — đây vốn là khách quen, hắn lắp bắp nói: "Cậu… cậu hình như mạnh hơn trước nhiều lắm?"

Lộ Kiều đưa tay kéo hắn dậy, ngượng ngùng đáp: "Tôi đột phá đột biến gen cấp hai rồi."

Đối phương phấn khích: "Bảo sao! Bảo sao! Cậu lợi hại hơn trước quá nhiều!"

Hắn hưng phấn luyên thuyên không ngừng, Lộ Kiều lúc này mới chú ý thấy bên rìa sân huấn luyện có một người đang khoanh tay đứng nhìn.

Nhìn kỹ lại, ơ, chẳng phải là "Yến Khâu" trên mạng đó sao?

Anh ta sao lại tới đây? Lẽ nào được "Lạc Diệp" trên mạng giới thiệu tới?

Nhưng nếu muốn tập luyện, lẽ ra phải ra ngoài đăng ký xếp hàng chứ?

Lộ Kiều thấy lạ, nhưng không để tâm nhiều.

Cậu nói chuyện thêm vài câu với khách quen rồi tiễn đi, nghĩ rằng với thực lực hiện tại, công việc "đối luyện" có lẽ không còn phù hợp nữa, nên định rời đi.

Nhưng người mang tên "Yến Khâu" ấy vẫn đứng đó, ánh mắt hai người dần chạm nhau, khoảng cách giữa họ càng lúc càng gần.

Lộ Kiều vừa lẩm bẩm "Đồ kỳ quặc", vừa định lướt qua thì nghe đối phương thản nhiên nói một câu: "Yến Khâu thì có gì giỏi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!